Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Đêm hoang lạc phá trinh em
Bao năm tháng , lắm lúc nàng đang tắm bính đã vào buồng tắm ngay tại chỗ. Dưới những lùng nước bắn lên mình , đụ rất thích. Lúc nàng và Bính nứng lồn, nứng cặc không kìm chế thì chàng ẵm nàng ra khỏi buồng tắm, đụ trên giường. Sau cơn đụ ấy mình mẩy nàng khô ráo, khỏi phải lau.
Bính xát nhẹ khăn lông trên mu lồn. Mớ lông khô tạnh, vươn lên. Bính đặt chiếc hôn trên mu. Nhàn thấy yêu chồng, rung động tâm ca, tim đánh mạnh. Chiếc khăn lau tiến lên hai môi lồn. Một tay giữ chiếc khăn, mát tay vé môi, khe lồn mỡ ra, bính lau. Dù cố chặn đứng sự nứng lồn, Nhàn cũng sướng rùng mình và tự động khép chân lại làm Bính lúng túng. Chàng nhìn nàng cười như cầu khẩn đụ nàng. Nhàn biết tính tình Bính. Nàng nói :
– Để dành tối nay…Tha hồ nghe anh.
Bính không dấu bộ mặt thểu não đáp:
Lại một buổi tối.
– Tối nào chạy trốn với anh được à ?
– Em thì sao ?
Cả hai cùng nở nụ cười tràn đầy hạnh phúc và cũng đúng lúc thân thể nàng không còn giọt nước. Nhàn mặc nhanh áo quần. Nàng ra khỏi phòng. Bính bước
theo vợ. Nhàn quay lại hồi chàng:
– Lựu về rồi ?
– Trong phòng.
– Con bé dạo nầy đổi tánh phải không anh ?
– Thế thôi…Lấy chồng hết ngay.
– Ừ nhỉ ! . Mà dạo nầy không thấy mặt mũi anh chàng Đăng ?.
Biết đâu, chúng nó giận nhau rồi lại hòa, con vụ tình yêu.
– Mấy tuần rồi.
– Ngày xưa em giận anh cả tháng. Cuối cùng anh cũng lấy được em.
– Ừ nhỉ !
– Mà đâu phải một lần…Em giận anh như ăn cơm bửa.
Bây giờ có còn không ?
– Thỉnh thoảng.
Nhàn và Bính ra đến phòng bếp. Chỉ nhớ lại qua loa mà lòng Nhàn đầy sung sướng bên chồng. Còn Bính mỗi khi Nhàn nhắc đến Lựu là chàng hồi hộp. Bính mong ước, cầu trời khẩn phật, Lựu có thái độ tự nhiên tránh con mắt của Nhàn.
Đàn bà vốn tinh ý mà Lựu chỉ cần sổ sàng với chàng một tí thôi thì bí mật giữa chàng và Lựu sẽ trở thành bật mí.
Chàng còn lo âu sự nông nổi của Lựu hoặc Lựu hối hận, lương tâm có lối với chị rồi khóc lóc với Nhàn như nàng đã khóc_lóc với chàng thì chàng chỉ còn độn thổ với Nhàn.
Bính trách mình, tại sao hồi trưa chàng rời phòng Lựu chỉ để lại nụ hôn mà không căn dặn nàng điều nầy điều nọ.
Có phải chàng thực hiện những phòng ngờ ấy thì giờ nầy sự vất vã không làm hao mòn tâm trí. Bính để vợ làm bếp Bính trở vào phòng khách. Bính đọc báo nhưng không tài nào đọc được. Một đời sống bất ổn nội tâm ngự trị đầy ngất trong lòng chàng.
Tiếng nói cười vui vẽ từ trong bếp vọng ra cắt những suy tư lo nghĩ của Bính. Chàng cảm thấy vơi xuống trong khoảng khắc khi Nhàn và Bính đang nói chuyện trong bếp. Chàng ngồi khuất không trông thấy cử chỉ của chị em Nhàn. Bính hình dung họ qua giọng nói tiếng cười. Và trong lúc nầy chàng không muốn trông thấy Lựu.
Không phải chàng bỏ rơi nàng nhưng mặc cảm và sợ rằng chàng không giữ ý thì dưới con mắt Nhàn sẽ ngờ vực .Từ sự ngờ vực nàng sẽ theo dõi. Khi nàng chú tâm đến thìthì có những lúc chàng sơ suất thì chết cả họ nhà chàng. Bính ngồi im lặng với tờ báo trên tay mà không đọc được chữ nào. Thời gian đợi chờ buổi cơm tối nặng nề và chậm chạp đối với chàng trong lúc nầy.
Bính mừng rỡ, đôi mắt sáng rực nhìn vào tờ báo khi chàng nghe Lựu nói chuyện với Nhàn một cách bình thản. Giọng nói của Lựu dòn dã như bắp rang. Nhưng nàng nói khá lớn như chính nàng đang nói chuyện với chàng chứ không phải là nhàn.
Nàng nói :
– Lấy chồng là bỏ rơi anh chị…Mà cũng phải lấy chồng. Chị lo làm gì cái chuyên đó. Chị phải cho em suy nghĩ thời gian.
Nhàn hỏi :
– Cái anh chàng Đăng được mắt lắm rồi. Chọn lựa rồi của nào trời tro của ấy. Như chị chấm anh Bính mát mắt là xong.
– Chị hên mới thế. Em chỉ khổ một điều…
Nhàn ngắt lời em mà chính Bính nghe thấy tim đánh mạnh vì lời nói của Lựu.
Nhàn nói :
– Khổ điều gì.?Anh chàng Đăng cưng chiều em ra mặt
– Điều khổ của em là…Anh Đang hơi quê một cục… Giá được như anh Bính thì phải nói.
Bính nghe mà rụng rời tay chân. Chàng lắng tai nghe lời phản ứng của Nhàn :
– Con người ta được cái nầy mất cái nọ. Chị thấy anh chàng đăng không đến nổi nào. Chọn cái tánh tình còn cái mả bề ngoài kha khá là được rồi.
Bính thở nhẹ. Nhàn không để tâm vào câu nói của Lựu là như anh Bính, nàng dạy em theo kẻ cả. Rồi Bính yên lòng nên phì cười với câu nói của Nhàn mà chàng tự diễn nghĩa, không lẽ Nhàn nói toạc móng heo, cái mả đâu bằng đụ hay, đụ giỏi. Bính vui lây với chị em Nhàn. Nổi lo lắng ban đầu tiêu tan trong mây khói Và chàng tràn đầy vững tâm với sự tự nhiên của Lựu. Về phần Nhàn không thể ngờ vực dưới căn nhà nầy đã xây ra chuyện ngoài sức tưởng tượng.
Buổi cơm tối rồi cũng đến. Một buổi ăn trong niềm hớn hở, vui vẽ. Khuôn mặt Lựu rạng rỡ hơn mọi ngày. Nhàn sung sướng được mọi người khen thức ăn ngon dưới bàn tay làm bếp khéo léo của nàng.
*
* *Lựu lên giường. Hai tay dáng ra. Hai chân xuôi dài. Sự khoan khoái đến với nàng sau bữa ăn tối. Mọi việc chảy xuôi như dòng nước ngàn năm dưới cầu. Tâm trí nàng phấn chấn có lẽ không phải vì bữa cơm với anh Bính, với chị Nhàn mà nàng khám phá một sự mới lạ chồng chất trong cơ thể. Nàng được Bính đụ. Anh Bính nứng cặc đụ nàng mà vô tình hạnh thông thể xác và tinh thần Lựu. Đây là câu chuyện nhục dục thầm kín, oan khiêng mà nàng sống để trong lòng và khi chết mang theo. Lựu tìm ra được chân lý là chì đụ một hồi mà mọi thứ hầu như thay đổi nàng. Tính tình nàng lắng xuống. Thân thể nàng là người đàn bà và nếu tiếc nuối thì giờ đây nàng là gái mất trinh. Nàng chẳng lấy gì làm hối hận vì nàng muốn chính minh dâng lồn cho anh Bính đụ.
Đụ ngất thôi, anh ấy đã làm được điều ấy. Khi anh ấy rời khỏi phòng, nàng đã thấy thay đổi rồi. Lồn nàng khá đau. Rát ở lổ lồn và trong khe lốn. Nàng lại mừng thầm và khen ông trời khéo tạo dựng, sau khi nàng tắm, ngủ một hơi dài, khi tĩnh dậy, nàng cảm thấy binh thường. Nàng đưa tay sờ vào lồn. Lông hãy còn đầy đủ Mồng đóc hồng nhạt, ngất ngưỡng trên đỉnh khe. Hai má lồn u bắp. Hai háng hơi ê ẩm mà thôi.
Bên ngoài trời tối đã lâu. Lựu nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ, thửa vườn sau cả một vùng đen thẩm nhưng nàng tự nghĩ lòng nàng giờ đây sáng rực hơn ánh mặt trời.
Nàng sờ lên vú căng phồng với lòng kiêu hãnh. ? đó anh Bính bú không ngừng nghỉ. Nàng sờ vào lồn, xoa bóp nhiều bận bên ngoài tấm vải quần mỏng trơn mà cảm giác bàn tay anh bính và giọng nói của anh khen lồn nàng mũm mĩm hơn cả chị Nhàn. Anh nứng cặc thì anh phải làm vừa lòng nàng, mà anh không nói thế thì làm sao gia tốc độ nứng. Lựu không dám đút ngón tay vào khe lồn.
Nàng để dành cho anh Bính. Lựu chợt nhớ ra, không biết khi nào anh Bính đụ nào nữa. Anh ấy không hẹn mà nàng cũng không hứa. Rồi Lựu đấu tranh tư tưởng cho chính mình là hôm nay nàng có phải rình trộm anh Bính và chị Nhàn đụ nhau nữa hay không. Chắc gì anh Bính đụ đêm nay.
Anh đã đụ nàng hồi trưa không đủ hay sao mà anh đòi đụ nữa. Thắc mắc nhưng rồi Lựu trả lời là anh ấy phải đụ. Đụ cho chị Nhàn. Chị ấy nứng lồn hằng đêm. Anh Bính tế nhị và khôn ngoan, giá anh không đụ như thường lệ, chị Nhàn sẽ nghi ngờ, anh đã đụ ai đó, dù Nhàn không nghĩ ra là anh ấy đụ Lựu hồi trưa. Bính hết thắc mắc và biết anh Bính cường lực thì đêm bảy ngày ba, anh ấy coi nhẹ như lông hồng. Với cách suy nghĩ ấy, Lựu đã nặng về phía tiếp tục rình trộm anh Bính đụ chị Nhàn.
Lựu nhớ lại lời chị Nhàn nói về Đăng. Lòng nàng có phần vươn vấn trong sự thương hại. Đăng deo đuổi mong được lấy nàng làm vợ từ mấy năm nay. Lựu cứ lần lữa hứa với chàng và Đăng vẫn trung thành chờ đợi.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?