Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Đêm hoang lạc phá trinh em
Vừa gột rữa xong những vật đục xâm chiếm tâm trí thì nàng nghe tiếng nhỏ to của anh Bính, chị Nhàn. Nàng không cử động để được nghe thấy những lời đó nhưng nàng không nghe đuốc gì cả, chỉ là âm thanh xôn xao vọng lại mà thôi.
Lựu áp tai vào vách tường, nhưng nàng chỉ nghe giọng chị Nhàn rất nhỏ và tiếng xột xoạc mà nàng nghĩ rắng anh chị ấy đang cởi áo quần. Những âm thanh đó đưa nàng đến sự tò mò rồi nàng bỗng quên hết những gì nàng đã nghĩ trước đây. Chị Nhàn và anh Bính lôi cuốn nâng vào thế giới mới lạ mà nàng không thể đợi chờ Hưng được.
Trong bóng tối, như một động cơ nào đó vô hình bảo Lựu cởi hết quần áo. Hai tay nàng bóp và vê nắn khắp nơi trên vú mình. Nàng khởi nứng lồn khi hình dung anh chị Bính đang lần lượt cởi tùng khuy áo, tuột quần, gạt quần lót ra khỏi háng. Lồn chị ấy lộ ra. Cặc anh ấy cứng vồng.
Lông cặc xồm xoàm. Lông lồn phủ kín mu và khe lồn. Hai tay Lựu đã lần xuống lồn nàng tự bao giờ, chính nàng không còn kiểm soát được. Nàng chuốt từng sợi lông.
Nàng vê mồng đóc rồi đưa một ngón tay nhấn vào rảnh lồn. Nàng lần ngón tay ấy nhẹ nhàng từ trên đỉnh khe lồn cho dện lổ lồn. Lựu dùng ngón tay ấy âu yếm lổ lồn chung quanh bờ lổ. Lựu rùng mình. Lựu sướng nhưng nàng ngưu lại khi nàng nghe tiếng anh Bính vọng qua.
Giọng nói anh rõ ràng hơn trước mà không nghe chị Nhàn trả lời. Anh ấy nói:
– Hôm nay hơi sớm…Em chóng đòi…
Trái với ý nghĩ của Lựu, chị Nhàn ngắt lời anh ấy. Mà nếu nàng nghe không nhầm thì anh ấy bỏ lũng câu nói :
– Sớm đâu mà sớm, cặc anh cứ chổng lên, em chịu không nổi.
– Ai bảo cứ tò nhìn vào đó. Lồn em hơ hớ, nhịn làm sao…
– Nhìn lồn em…Mấy lần rồi.
Tiếng cười của anh Bính vọng lên mà Lựu đoán chừng là anh khá mắc cỡ của lời vợ. Tiếng cười giã lả rồi im bặt. Không khí im lặng trả về cho Lựu. Nàng cảm thấy da thịt mình cứng chắc nưng nhạy nứng thì nàng không thể cưỡng lại đuốc. Cái không khí im lặng nầy làm cho nàng cảm thấy thích thú khi nàng tự vuốt ve thân thể, tự bóp lồn mà cũng thấy thích thú. Vì tự làm cho mình nứng lồn thì Lựu càng nghĩ đến chị Nhàn có anh Bính bên cạnh thì sự nứng của chị vượt cao đến chốn nào. Nàng cảm thấy thèm anh Bính vò tay trên vú, trẽn lồn và cả trong lồn nàng như Chị Nhàn đang được hưởng.
Trong bóng tối tự mình gây nứng lồn, Lựu khó chui dần dần khi nàng thấy lồn nàng ướt. Nước trong lồn ứa ra. Nàng lấy tay chùi sạch và cái nứng ấm ức lên tận đỉnh đầu. Trí óc nàng nặng trĩu như cục đá trái đè lên. Nàng tự bảo, đáng ra nước lồn chảy như thế thì dục vọng vơi đi nhưng không như nàng tưởng, sau cái phút sướng ấy vụt bay nhanh chóng, tồn trữ cho nàng sự khó chịu dồn dập.
Mọi thứ trong Lựu dừng hẳn lại khi nàng nghe tiếng rên của Chị Nhàn. Tiếng rên hằng đêm nàng thường nghe. Tuy nhiên mỗi đêm nghe như thế nầy, Lựu đều cho khác lạ. Có lẽ khác lạ cách đụ do ở chị Nhàn hay anh Bính, nàng không thể hiếu được. Chính bản thân nàng chưa một lần được đụ nên cái sướng chưa ý thức ở nàng.
Còn cái nứng lồn nàng đã biết được phần nào dù chưa đi đến chân lý. Lựu vùng ra khỏi giường, mặc lại chim ào ngủ một cách vội vàng. Nàng phải thấy tận mắt anh Bính đụ chị nhàn và chính tai nàng nghe được tiếng rên của anh chị bằng tai trước cảnh ân ái của hai người.
Lựu nhẹ tay mở cửa phòng. Nàng ra ngoài. Cửa phòng của anh chị Bính đóng im lìm. Một vệt sáng nhỏ bé len dưới khe cửa. ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn ngủ. Anh chị Bính dụ nhau dưới ánh đèn mở. Lựu áp tai vào cửa phòng anh chị. Nàng nghe tiếng chị Nhàn nói rất trong và rất khẽ phải lắng ngh mới rõ.
Chị ấy nói :
– Anh làm nhè nhẹ kẽo nó nghe.
– Lựu nghe ?
– Còn ai trong nhà nầy.
– Vậy em thì sao ?
– Là sao ?
– Em rên lớn lắm ?
Có phải thế không ?
– Theo anh Lựu ngủ rồi.
– Không hẳn đâu nhé ?. Tối nay chúng mình đụ hơi sớm.
– Thì cũng ở em… Nứng quá, kiểm soát… chỉ có Thánh nhân đi trên mây kềm được…
Lựu giật mình khi nghe anh chị Bính nhắc đến tên. Nàng vội lùi ra phía sau tần ngần mà không biết phải làm gì nữa. Nghe lỏm được những câu đối thoại giữa chị Nhàn và anh Bính, ban đầu chói tai, không ngờ ban ngày hai người đạo mạo bao nhiêu thì ban đêm bên nhau, họ nói những lởi bất bình thường.
Ngẫm đi ngẫm lại, dần dần những câu đó thấm vào xương tủy Lựu và trở nên thú vị cho tâm hồn nàng. Giá chị nhàn và anh Bính không tuôn những lời lẽ đó thì giờ nầy nàng không có mặt ngoài khung cửa phòng nầy. Và cũng không làm cho nàng nứng lồn liên miên từng đêm dài không ngủ. Hóa ra cũng thú vị đời sống lắm chứ. Con người giữa nam và nữ không đụ nhau thì còn chi lẽ sống. Một lẽ sống dư thừa nếu không màn tới sự đụ.
Nhớ lại lời của chị Nhàn trong phòng kia, Lựu mĩm cười. Nụ cười bất chợt không hàm ý nghĩ gì mà đầy thõa mãn khi chị Nhàn bảo anh Bính đụ khe khẽ kẽo nàng nghe thấy.
Chị Nhàn chửa bệnh mà không phòng bệnh. Việc chị kêu nứng và anh chị sướng cặc, sướng lồn rên tha thiết đã lọt vào tai nàng từ bao giờ, bây giờ chị ấy mới đề phòng. Và cuối cùng, Lựu không biết chị ấy thương mình hay lo sợ vì mình. Lựu có ý tưởng hổn độn nhưng rồi nàng chợt thấy, anh Bính,chị Nhàn không có trách nhiệm về điều lo lắng cho nàng và nàng lại yêu chị ấy qua tiếng rên sướng để nàng thấy yêu đời để rình trộm. Dù nàng chỉ nghe âm thanh cũng gây phấn chấn cho da thịt, luồng máu trong thân thể căn phồng đầy nhựa sống.
Lựu nhìn cánh cửa đóng chặt. Bên ngoài im lìm bao nhiêu thì trong đó sóng cồn bấy nhiêu. Nàng nhớ lại hằng đêm anh chị rên, đụ rất lâu. Tang vật nàng đã trông thấy nệm giường, gối chăn của anh chị vào buổi sáng nầy. Mọi vật ấy nói lên sự đụ dai dẳng của anh Bính và chị Nhàn hằng đêm. Họ mê đụ ?. Tham đụ ? Họ dâm dục ?. Họ trác táng ? Lựu đứng giữa ngã ba đường tình dục. Nàng còn non nớt, phải học hỏi. Mà ai dạy cho nàng ?. Nàng chỉ biết trả lời, ai dạy cho chị Nhàn ?. Có bao giở chị dạy cho nàng điều đó không ? Nàng kết luận, chẳng bao giờ. Và chỉ có trời trả lời được.
Lựu nhìn cánh cửa im lìm, thách thức nàng tìm hiểu bên trong. Chẳng cần phải thách thức, nàng thích được nhìn tường tận trong ấy có chị Nhàn và anh Bính đang đụ nhau. Nàng biết thế và nhìn cánh cửa đóng kín ấy mà tiếc r. Giá chiếc cửa có lổ khóa thì nàng ghé mắt trông vào thì cái gì chẳng thấy, chuyện gì xây ra mà chẳng biết. Thế là cánh cửa vô tri vô giác, trở ngại lớn lao với ước vọng của nàng trong hiện tại.
Tiếng lộc cộc bên trong, Lựu đoán chừng chiếc giường anh chị Bính xê dịch. Hơi thở bồn chồn và tiếng rên như muốn tung cửa thoát ra ngoài. Hình ảnh chiếc giường ban sáng chị đã thấy thì nay lại một trận địa khác xây ra, tiếp diễn khúc phim dài anh chị Bính diễn xuất cũ rích mà không thấy chán. Một cuốn phim không có khán giã, anh chị Bính vẫn diễn đều đều trong sự sung sướng. Tiếng rên của chị Nhàn mỗi lúc mỗi lớn dần và tiếng thở ra khoan khoái tiếp hơi khi hít vào tha thiết của anh Bính không còn e dè ngập ngừng. Chứng tỏ sau một lúc im lặng, chị Nhàn, anh Bính không ai bảo ai nhưng cả hai lắng nghe bên phòng nàng không có gì động tĩnh. Rồi những tiếng đụ ồn ào quyện vào nhau qua tiếng rên, tiếng nắc cặc, tiếng hẩy lồn bì bạch, tiếng va chạm da thịt… Anh chị đầy yên tâm, không có ai nghe thấy, không ai biết được, Lựu đã ngủ rồi.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?