Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Dì nứng lồn với các cháu
Chú Tư không cần mở mắt cũng biết rõ những gì đang xảy ra. Tiếng nhóc nhách, thỉnh thoảng tiếng ụa từ cổ họng cho chú biết đó là bé Thu. Con bé có thiên tài, mới 12 tuổi đã nuốt được nguyên con cặc xuống cuống họng, mà còn giữ tư thế đó khá lâu nữa chứ, đúng điều chú thích. Chú gừ nhẹ, đê mê. Đã quá quen thuộc với những gì chú muốn, một cặp môi nhỏ nhắn êm ái đè lên miệng chú Tư, chuyền vào ít nước Listerine. Súc miệng một chút, chú Tư phun trả lại. Đôi môi rời đi, cũng nhẹ nhàng không kém, một cái lồn trơn tru không cọng lông đã đến sát miệng cậu và tiếng nói nũng nịu vang lên:
– Bố ơi, mời bố ăn sáng!
Chú Tư thè dài lưỡi ra. Ôi, cái vị ngòn ngọt, lờ lợ mà nhiều như vầy này chỉ có thể là bé Hạ mà thôi. Chỉ chưa đầy ba mươi giây, bé Hạ rên rỉ:
– Úi, đúng rồi đó bố, ngay chỗ đó… Lưỡi bố còn chút Listerine làm lồn con tê tê… A… a.. a..
Tiếng rên rỉ lớn dần, càng lúc càng cuồng nhiệt:
– Bố ơi, bố! Bố!…. Bố ƠIIIIIIIIIIIIII… Sướng, con sướng, con sướng lồn non…. Á Á Á Á………….
Chú Tư không ngừng, tiếp tục liếm. Một tiếng nói vang bên tai phải:
– Bố lớn tuổi rồi, phải năng tập thể dục. Đưa tay bố đây. Này, tập thể dục ngón trỏ trước nhá. Phải rồi, sâu vào từng chút kẻo con đau, con giận bố đấy! Rồi… con ra nước rồi, đợi con quẹt ít nước cho trơn đã… bây giờ đến ngón giữa… Ra, vào… Ra, vào… Sao, bố thích lỗ nào hơn? Lỗ lồn con co thắt thỉnh thoảng bóp chặt ngón tay bố hay lỗ đít luôn luôn bót của con? Giỏi, tập thể dục tiếp đi. Bố giỏi con thương, con chìu bố hết mình.
Rồi tiếng bên tai trái:
– Bố phải tập thể dục tay này cùng lúc. Ái đau con, bố này! Sao lần nào bố cũng nhét hai ngón vào cùng lúc làm con khó chịu. Bố chỉ nhẹ nhàng với con Đông thôi còn bố mạnh bạo với con lắm!
Chú Tư ngưng tay, tiếng nói vội vã:
– Ừ thôi, thôi. Bố đừng lẫy. Bố làm tiếp đi, con chịu đau cho bố thích. Ui….. Ah….. Ah… Uiiiiii… Ah… Giờ ra nước rồi, bố làm mạnh đi, con không còn khó chịu nữa. Ui.. ba ngón…. ba ngón làm lồn con căng ra… Bố, bố…… Bốn ngón con chịu không nổi.. Bốốốố…..
Chú Tư gầm lên, dấu hiệu sắp đạt tột đỉnh của sướng khoái. Lập tức hai bàn tay nhỏ xíu đang xục cặc chú Tư trong khi đầu lưỡi len vào đâu khất của con cặc căng cứng rời ra, cái miệng hả lớn nuốt nguyên con cặc xuống cuống họng và giữ đó. Lồn của bé Hạ mạnh bạo chà tới chà lui trên mặt của chú Tư, nước dâm dính đầy mặt chú. Bé Đông bên trái và bé Xuân bên phải kê miệng liếm hai núm vú của chú. Một tiếng gầm lớn nữa, chú Tư cong người bắn xối xả. Khí của chú ào ạt phun ra, cổ họng bị kích thích nên bé Thu muốn nôn nhưng vẫn cố ngoạm cặc sâu trong cuốn họng, ú ớ.
Chú Tư thỏa mãn, mở mắt ra. Bốn khuôn mặt thiên thần chụm lại nhìn chú, đồng reo lên:
– Bố dậy rồi! Bố sướng rồi! Hôm nay đi chơi Disneyland nguyên ngày nhá!
Chú Tư cười lớn:
– Đi thì đi, bố hứa thì luôn giữ lời mà, nhưng để bố gọi mẹ dậy đã.
Chú Tư trườn qua bên dỡ mền, đưa từng ngón tay còn đẫm dâm khí của bé Đông và bé Xuân vào miệng vợ:
– Vợ cưng, mút chút cho tỉnh người. Anh dậy làm đồ ăn sáng cho em nhá.
Bốn đứa trẻ reo lên một tiếng rồi tranh nhau chạy vào buồng tắm. Chú Tư lật úp vợ lại:
– Nhưng trước khi làm đồ ăn, phải liếm lỗ đít em cái đã. Quên, cả đêm chưa tháo con cặc giả trong đít và trong lồn em ra… Ôi dào, nước dâm của em ướt cả giường đây này. Ưmmmmm. ngon quá…..
Vợ chú Tư không nói tiếng nào nhưng nâng hẳn mông lên cao mời đón chú Tư.
……
Đây là một câu chuyện có thật. Tôi là Tư Trinh. Mời bạn nghe lại chuyện cuộc đời của tôi và cuộc tình thần tiên mà tôi đang hưởng thụ.
Cho phép tôi kể lướt qua những tình tiết không quan trọng ở phần nầy để bạn đọc TruyenSex88.Net hiểu rõ chuyện tình éo le nhưng đẹp tuyệt của tôi. Những phần sau bảo đảm sẽ mang lại cho bạn đọc những pha gây cấn không ngừng.
Năm 1978 vào lúc 16 tuổi, “cách mạng” cho tôi đi “cải tạo” vì tội “phản động” đã bỏ bác và đảng vượt biên theo diện bán chính thức, mặc dù gia đình đã chồng đủ tiền cho công an. Trong chuyến vượt biên tôi quen anh Trung, anh là lính Biệt Động Quân trốn trại về Mỹ Tho và gia đình nhất quyết bắt anh phải ra đi. Trong buồng giam chật hẹp công an nhốt 30 người. Tôi nhỏ tuổi nhỏ con nhất nên hay bị ăn hiếp, anh Trung thấy bất bình nên đứng ra bênh vực cho tôi. Biết anh là lính nên mọi người nể mà để tôi yên. Anh Trung ít nói, lúc nào cũng có vẻ buồn mà sau này tôi mới hiểu tại sao. Mười một tháng tôi ra tù, anh Trung gởi lời nhắn về gia đình; tôi dĩ nhiên vui vẻ nhận trách nhiệm này.
Nhà anh Trung cách nhà tôi không xa mấy, tôi đến nhà anh thì trời đã chạng vạng tối. Con chó mực trong nhà sủa vang, một người đàn bà lớn tuổi mở cửa miệng nạt:
– Không sủa nữa, vô nhà ngay!
Bà nhìn tôi với ánh mắt dò hỏi:
– Chú kiếm ai?
– Dạ… con kiếm chị Phấn
Bà hằn học:
– Kiếm con Phấn để làm gì? Nó không có ở nhà!
Tôi líu lưỡi nói:
– Chị Phấn… anh Sơn…
Bà mở to mắt hỏi dồn:
– Chú nói Sơn nào?
Tôi đứng sát hàng rào nói nhỏ đúng mật hiệu anh Trung dặn dò:
– Dạ Sơn một thùng vàng ba thùng đỏ
Bà thay đỗi hẳn thái độ, mở rộng cửa hàng rào tươi cười nắm tay kéo tôi vào nhà:
– Cháu vô đây, vô nhà chơi
Rồi bà gọi vào trong:
– Phấn ơi!
Một người chừng 25, 26 tuổi dáng gầy guộc và da thịt xanh xao bước ra:
– Dạ mẹ kêu con
Bà kéo tay tôi đến gần thì thầm:
– Có tin của thằng Trung
Đến phiên chị Phấn mừng rỡ, chị cũng nắm chặt tay tôi:
– Cám ơn em đã mang tin đến. Anh Trung… chắc đi không lọt phải không? Anh Trung đang ở đâu? Anh Trung có làm sao không?
Tôi để ý thấy chị có một nét đẹp lạ thường, mắt chị lúc nãy mờ đục bây giờ sáng hẳn lên. Chị không đợi tôi trả lời đã hỏi dồn:
– Anh Trung có viết thư gì cho chị không?
Chị nói dứt câu thì ho sặc sụa. Mẹ chị vội nói:
– Con ngồi nghỉ cho khỏe. Hường à, thuốc sắc xong chưa? Mang ra đây cho chị cả uống.
Tiếng dép lẹp kẹp từ phía sau, rồi một bóng người nhỏ nhắn mang một bát lớn bước ra:
– Xong rồi mẹ ạ. Nguội vừa uống rồi.
Hường trạc khoảng tuổi tôi và khuôn mặt rất giống chị Phấn, có phần đẹp hơn. Tôi nghe tim đập mạnh khi Hường nhìn tôi nhoẻn miệng cười. Tôi đứng đực mặt ra nhìn trân. Hình như tôi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng mỏ ác ngay lúc đó!
Bà mẹ anh Trung bắt chị Phấn phải uống hết bát thuốc mới cho hỏi chuyện. Chị Phấn mau mắn cầm bát thuốc uống một hơi. Hường ngồi kế bên. Mẹ anh Trung và chị Phấn thay nhau hỏi, tôi trả lời như cái máy. Thỉnh thoảng tôi liếc Hường thì thấy Hường cũng nhìn tôi. Thú thật tôi chỉ muốn hai người hỏi hoài để tôi có dịp ở lâu hơn.
Nhưng rồi cũng hết chuyện. Chị Phấn mắt đỏ và sưng húp vì khóc quá nhiều. Mẹ anh Trung nhẹ nhàng khuyên:
– Thôi con ạ. Số phần vợ chồng hai đứa phải như vậy thì mẹ cũng không biết làm sao hơn. Mẹ có đứa con dâu biết lo lắng biết hy sinh như con thì mẹ vui lắm. Con ráng giữ gìn sức khỏe mà lo cho mấy đứa con…
Con chó lại sủa lớn, lần nào tiếng sủa chứa đựng một sự thù hằn mà tôi có cảm giác thật rõ ràng. Tiếng đàn ông nạt:
– Địt mẹ mày có tin mày không ngưng sủa ngay lập tức ông bắn một phát vào đầu cho coi
Chị Phấn vội nói to:
– Chú Dũng đó hả? Có chuyện gì mà tìm tôi hôm nay? Hôm nay tôi được nghỉ làm mà?
Tiếng một người đàn ông khác cười hô hố giọng rất nham nhở:
– Bố ơi, mời bố ăn sáng!
Chú Tư thè dài lưỡi ra. Ôi, cái vị ngòn ngọt, lờ lợ mà nhiều như vầy này chỉ có thể là bé Hạ mà thôi. Chỉ chưa đầy ba mươi giây, bé Hạ rên rỉ:
– Úi, đúng rồi đó bố, ngay chỗ đó… Lưỡi bố còn chút Listerine làm lồn con tê tê… A… a.. a..
Tiếng rên rỉ lớn dần, càng lúc càng cuồng nhiệt:
– Bố ơi, bố! Bố!…. Bố ƠIIIIIIIIIIIIII… Sướng, con sướng, con sướng lồn non…. Á Á Á Á………….
Chú Tư không ngừng, tiếp tục liếm. Một tiếng nói vang bên tai phải:
– Bố lớn tuổi rồi, phải năng tập thể dục. Đưa tay bố đây. Này, tập thể dục ngón trỏ trước nhá. Phải rồi, sâu vào từng chút kẻo con đau, con giận bố đấy! Rồi… con ra nước rồi, đợi con quẹt ít nước cho trơn đã… bây giờ đến ngón giữa… Ra, vào… Ra, vào… Sao, bố thích lỗ nào hơn? Lỗ lồn con co thắt thỉnh thoảng bóp chặt ngón tay bố hay lỗ đít luôn luôn bót của con? Giỏi, tập thể dục tiếp đi. Bố giỏi con thương, con chìu bố hết mình.
Rồi tiếng bên tai trái:
– Bố phải tập thể dục tay này cùng lúc. Ái đau con, bố này! Sao lần nào bố cũng nhét hai ngón vào cùng lúc làm con khó chịu. Bố chỉ nhẹ nhàng với con Đông thôi còn bố mạnh bạo với con lắm!
Chú Tư ngưng tay, tiếng nói vội vã:
– Ừ thôi, thôi. Bố đừng lẫy. Bố làm tiếp đi, con chịu đau cho bố thích. Ui….. Ah….. Ah… Uiiiiii… Ah… Giờ ra nước rồi, bố làm mạnh đi, con không còn khó chịu nữa. Ui.. ba ngón…. ba ngón làm lồn con căng ra… Bố, bố…… Bốn ngón con chịu không nổi.. Bốốốố…..
Chú Tư gầm lên, dấu hiệu sắp đạt tột đỉnh của sướng khoái. Lập tức hai bàn tay nhỏ xíu đang xục cặc chú Tư trong khi đầu lưỡi len vào đâu khất của con cặc căng cứng rời ra, cái miệng hả lớn nuốt nguyên con cặc xuống cuống họng và giữ đó. Lồn của bé Hạ mạnh bạo chà tới chà lui trên mặt của chú Tư, nước dâm dính đầy mặt chú. Bé Đông bên trái và bé Xuân bên phải kê miệng liếm hai núm vú của chú. Một tiếng gầm lớn nữa, chú Tư cong người bắn xối xả. Khí của chú ào ạt phun ra, cổ họng bị kích thích nên bé Thu muốn nôn nhưng vẫn cố ngoạm cặc sâu trong cuốn họng, ú ớ.
Chú Tư thỏa mãn, mở mắt ra. Bốn khuôn mặt thiên thần chụm lại nhìn chú, đồng reo lên:
– Bố dậy rồi! Bố sướng rồi! Hôm nay đi chơi Disneyland nguyên ngày nhá!
Chú Tư cười lớn:
– Đi thì đi, bố hứa thì luôn giữ lời mà, nhưng để bố gọi mẹ dậy đã.
Chú Tư trườn qua bên dỡ mền, đưa từng ngón tay còn đẫm dâm khí của bé Đông và bé Xuân vào miệng vợ:
– Vợ cưng, mút chút cho tỉnh người. Anh dậy làm đồ ăn sáng cho em nhá.
Bốn đứa trẻ reo lên một tiếng rồi tranh nhau chạy vào buồng tắm. Chú Tư lật úp vợ lại:
– Nhưng trước khi làm đồ ăn, phải liếm lỗ đít em cái đã. Quên, cả đêm chưa tháo con cặc giả trong đít và trong lồn em ra… Ôi dào, nước dâm của em ướt cả giường đây này. Ưmmmmm. ngon quá…..
Vợ chú Tư không nói tiếng nào nhưng nâng hẳn mông lên cao mời đón chú Tư.
……
Đây là một câu chuyện có thật. Tôi là Tư Trinh. Mời bạn nghe lại chuyện cuộc đời của tôi và cuộc tình thần tiên mà tôi đang hưởng thụ.
Cho phép tôi kể lướt qua những tình tiết không quan trọng ở phần nầy để bạn đọc TruyenSex88.Net hiểu rõ chuyện tình éo le nhưng đẹp tuyệt của tôi. Những phần sau bảo đảm sẽ mang lại cho bạn đọc những pha gây cấn không ngừng.
Năm 1978 vào lúc 16 tuổi, “cách mạng” cho tôi đi “cải tạo” vì tội “phản động” đã bỏ bác và đảng vượt biên theo diện bán chính thức, mặc dù gia đình đã chồng đủ tiền cho công an. Trong chuyến vượt biên tôi quen anh Trung, anh là lính Biệt Động Quân trốn trại về Mỹ Tho và gia đình nhất quyết bắt anh phải ra đi. Trong buồng giam chật hẹp công an nhốt 30 người. Tôi nhỏ tuổi nhỏ con nhất nên hay bị ăn hiếp, anh Trung thấy bất bình nên đứng ra bênh vực cho tôi. Biết anh là lính nên mọi người nể mà để tôi yên. Anh Trung ít nói, lúc nào cũng có vẻ buồn mà sau này tôi mới hiểu tại sao. Mười một tháng tôi ra tù, anh Trung gởi lời nhắn về gia đình; tôi dĩ nhiên vui vẻ nhận trách nhiệm này.
Nhà anh Trung cách nhà tôi không xa mấy, tôi đến nhà anh thì trời đã chạng vạng tối. Con chó mực trong nhà sủa vang, một người đàn bà lớn tuổi mở cửa miệng nạt:
– Không sủa nữa, vô nhà ngay!
Bà nhìn tôi với ánh mắt dò hỏi:
– Chú kiếm ai?
– Dạ… con kiếm chị Phấn
Bà hằn học:
– Kiếm con Phấn để làm gì? Nó không có ở nhà!
Tôi líu lưỡi nói:
– Chị Phấn… anh Sơn…
Bà mở to mắt hỏi dồn:
– Chú nói Sơn nào?
Tôi đứng sát hàng rào nói nhỏ đúng mật hiệu anh Trung dặn dò:
– Dạ Sơn một thùng vàng ba thùng đỏ
Bà thay đỗi hẳn thái độ, mở rộng cửa hàng rào tươi cười nắm tay kéo tôi vào nhà:
– Cháu vô đây, vô nhà chơi
Rồi bà gọi vào trong:
– Phấn ơi!
Một người chừng 25, 26 tuổi dáng gầy guộc và da thịt xanh xao bước ra:
– Dạ mẹ kêu con
Bà kéo tay tôi đến gần thì thầm:
– Có tin của thằng Trung
Đến phiên chị Phấn mừng rỡ, chị cũng nắm chặt tay tôi:
– Cám ơn em đã mang tin đến. Anh Trung… chắc đi không lọt phải không? Anh Trung đang ở đâu? Anh Trung có làm sao không?
Tôi để ý thấy chị có một nét đẹp lạ thường, mắt chị lúc nãy mờ đục bây giờ sáng hẳn lên. Chị không đợi tôi trả lời đã hỏi dồn:
– Anh Trung có viết thư gì cho chị không?
Chị nói dứt câu thì ho sặc sụa. Mẹ chị vội nói:
– Con ngồi nghỉ cho khỏe. Hường à, thuốc sắc xong chưa? Mang ra đây cho chị cả uống.
Tiếng dép lẹp kẹp từ phía sau, rồi một bóng người nhỏ nhắn mang một bát lớn bước ra:
– Xong rồi mẹ ạ. Nguội vừa uống rồi.
Hường trạc khoảng tuổi tôi và khuôn mặt rất giống chị Phấn, có phần đẹp hơn. Tôi nghe tim đập mạnh khi Hường nhìn tôi nhoẻn miệng cười. Tôi đứng đực mặt ra nhìn trân. Hình như tôi đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng mỏ ác ngay lúc đó!
Bà mẹ anh Trung bắt chị Phấn phải uống hết bát thuốc mới cho hỏi chuyện. Chị Phấn mau mắn cầm bát thuốc uống một hơi. Hường ngồi kế bên. Mẹ anh Trung và chị Phấn thay nhau hỏi, tôi trả lời như cái máy. Thỉnh thoảng tôi liếc Hường thì thấy Hường cũng nhìn tôi. Thú thật tôi chỉ muốn hai người hỏi hoài để tôi có dịp ở lâu hơn.
Nhưng rồi cũng hết chuyện. Chị Phấn mắt đỏ và sưng húp vì khóc quá nhiều. Mẹ anh Trung nhẹ nhàng khuyên:
– Thôi con ạ. Số phần vợ chồng hai đứa phải như vậy thì mẹ cũng không biết làm sao hơn. Mẹ có đứa con dâu biết lo lắng biết hy sinh như con thì mẹ vui lắm. Con ráng giữ gìn sức khỏe mà lo cho mấy đứa con…
Con chó lại sủa lớn, lần nào tiếng sủa chứa đựng một sự thù hằn mà tôi có cảm giác thật rõ ràng. Tiếng đàn ông nạt:
– Địt mẹ mày có tin mày không ngưng sủa ngay lập tức ông bắn một phát vào đầu cho coi
Chị Phấn vội nói to:
– Chú Dũng đó hả? Có chuyện gì mà tìm tôi hôm nay? Hôm nay tôi được nghỉ làm mà?
Tiếng một người đàn ông khác cười hô hố giọng rất nham nhở:
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?