Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Dì nứng lồn với cháu trai
Mấy ai thọc được tay vào lưng quần vợ mà chịu yên bề chí thú. Mấy ngón tay quỉ quái nắn bóp tùm lum, xoa lông, móc lỗ, chị nào chịu đời cho xuể. La thì chẳng dám la, mắng thì chẳng dám mắng mà để yên cho lão chọc thì đến sầu riêng, bưởi bòng gì cũng rụng, chứ nói chi thịt da con người.
Thế nên khi mấy đầu ngón chưn mụ ngo ngoe ve vẩy là y như thập thò đám du kích đã bén mảng vào đến hàng rào. Chỉ cần một quả bắn thăm dò chưa kịp be bờ đã hàng loạt đạn trọng pháo tương vào không dứt. Chị vừa phải giữ con vừa phải dâng địa đạo cho bầy pháo chùm bắn phá tự do. Lão đùn, lão đẩy, lão nhún, lão bò, tay bíu vào cột mốc mục tiêu để nã òm oàng trái đạn.
Chị có nhăn mặt thì chồng lại nỉ non : chiều anh tí, nhìn em anh không nín nhịn nổi. Ôi chao, bao nhiêu bà vợ trên trần gian này liệu mấy đêm được chồng thả ngủ yên. Có bà mắt nhắm mắt mở, chưa kịp hiểu ra thì đã nghe chày vô dọng binh binh vào miệng cối, vã mồ hôi, cay con mắt mà lão vẫn không ưng, bê càng, nâng cối dịch đi xê lại, làm đủ trò đủ cách.
Cứ bảo tại chồng thương nên người xấu xa đi, nhưng với lão xấu gì cũng được miễn đừng thiếu cái lỗ cho lão chui vào. Lão còn khen rối rít để được chị vừa lòng cho lão chấm mút, cho dù dăm lần lão vẫn chẳng trung thành với chị vác gậy đi chọc lỗ thiên hạ.
Với dì, tôi lại còn mang ơn sâu đậm thêm. Tôi đã phá vỡ sự im lặng tình cảm của dì. Tôi bóp xéo xẹo vú dì, ngậm đến đầu ti phình to như hạt bưởi, hạt nhãn. Tôi nhằn khiến hai quầng nhão nhoét dầy cui, còn vòi vĩnh dì cho tôi đi xa hơn mới chịu. Dì cố thủ trở thành một người xa lìa đàn ông mà tôi luôn quẩn quanh làm dì bị lung lay ý chí.
Nhiều lúc tôi tự hỏi dì chiều tôi hay dì bị tôi lôi cuốn. Chứ ai đời dì lại dám cởi phắt quần và lót cho tôi sờ vào kho báu của dì. Tôi không dám thô bạo gọi tên cái nơi ấy bằng danh từ dân gian vẫn gọi, nhưng ngón tay, bàn tay tôi đã móc, bợ nhẵn băng thì chưa xách mé cũng như đã to tiếng gọi.
Dì dễ dãi cho thằng cháu thám hiểu bên trong người dì để tự tìm ra cỗi nguồn của bí mật phụ nữ. Thằng cháu cú lần mà nhanh chóng học biết rành ghê. Tay tôi bụm, xóc mà sao miệng tôi lại biết bú nút, một tay còn vê măn trên vú để dì loai choai quẫy đạp. Khi dục vọng che kín mắt, bít đặc tai, tôi nào còn biết nương dè. Nghe loáng thoáng tiếng dì kêu, tôi lại nghĩ đó là tiếng pháo dụ mời lân nên tôi bặm mồm, cắn môi xóc dì không mệt.
Bình thường dì từ tốn mà sao lúc ấy dì quính quáng vô biên. Một chân dì vắt đung đưa trên đùi tôi, còn một chân nhảy lịch phịch để giữ khỏi bị ngã. Dì ưỡn bụng ra lại đẩy đít lùi tùy theo mấy ngón tay tôi khoắng mò sâu trong lỗ. Tôi búng đụng cái gì thì dì búng háng tới, tôi chà chạm chỗ nào thì chị thót nhún đít ra sau.
Tiếng nước tí tách ở trường hợp này lại là một tiếng kêu của sự vừa lòng hay ẩn ức. Tôi nào rõ nhưng thấy dì quay quắt thì cứ móc, lê lết cho dì bíu ríu thế thôi. Chỉ khi dì kêu la đòi ngưng tay, nhìn dì rũ xuống tôi mới đâm hối hận. Sao tôi nỡ hành hạ dì thân yêu tàn tệ thế này.
Tôi nhìn vồng mông dì, nghiêng đầu nghía cái khe giữa đít, thấy nổi khềnh cái miệng hũ lồi lên, chèn dúm lông loăn xoăn, thiệt tôi vừa mừng vừa ân hận. Tôi có thương dì không, có quí dì không mà tôi đành làm dì mệt oải ? Dì không hề trách nhưng tôi làm sao đừng tự lên án mình.
Tôi đã lè nhè xin lỗi, dì chẳng buồn lại còn nói nhẹ tênh : con có lỗi gì đâu mà xin với xỏ. Người đáng buồn là mẹ đây, chứ chẳng phải con. Sao lạ nhỉ ? Tôi mù ngọng, không sao giải thích được. Đã thế, dì còn cho phép tôi ngửi hơi dì. Nói tôi cho gọn, chứ rành rẽ phân biệt phải nói là dì cho thằng cu tôi ngửi nhấm hơi hướm dì mới đủ.
Cái thằng bỗng dưng đổ đốn, một hai đòi áp khe đít dì muốn can mấy cũng chẳng nghe. Ý tưởng dựng nêu dì tựa mẹ để ngăn đè nó mà nó còn biết gì đâu để tuân thủ. Khi cái trán gồ của nó đã chui nhú vào cái khe dọc của dì rồi thì dù có sấm gầm nó cũng chẳng nhả. Nói gì hai mông dì vồng to lại ôm chặt lấy thằng bé như mẹ đang đút vú vào miệng con, thằng chó cứ nương theo đà bám chui dần dưới đít mẹ.
Dì thấy nó hư quá đành cho nó ghé tí ti vào miệng hũ cho nó đâm, nó xọc, nó giụi, nó lăn. Dì chuyển xoay cái mông cho mớ bùi nhùi mơn man cái đầu loe của nhóc và nhấp nhỏm cho nhóc thưởng thức cái món tả pí lù. Thằng nhóc nào đã quen trận mạc nên ham uống chất rượu mạnh chưa gì đã nôn thốc nôn tháo. Dì khinh khỉnh cười thầm, song không chê sợ thằng nhóc buồn thiu.
Ngồi ngẫm nghĩ tôi thấy quả dì từng trải. Người lớn đĩnh đạc, làm gì cũng thận trọng e dè. Con nít háu ăn có bắt đày nó nhịn cũng chẳng xoay chuyển được nó. Chi bằng nó muốn chết cho nó chết, dì nhấc lôi khe đít ra, thằng cu con như lão say cho chó ăn chè, trông thảm não làm sao, rụt đầu rụt cổ chỉ còn một mẩu dăn dúm.
Có lẽ dì bật cười, nhưng vờ đưa mu bàn tay xoa miệng than ngứa mồm quá. Tôi thấy thương thằng cu nhưng thương chính thân tôi. Sao nhiêu hùng hổ trôi sông đổ chợ hết, giờ nó ủ rũ thấy buồn. Đến dì lững thững ngồi lại đứng lên, thằng nhóc cũng hết xí quách, oặt xà lai ra tại chỗ. Chỉ còn tôi nhóc nhách nhìn cặp vú dì nhúng nhính lại buồn buồn các ngón tay, muốn xin dì cho sờ, nhưng lại sợ dì gắt bị quê.
Tôi rất tự hào về mình. Chẳng gì tôi cũng ví như nhà khảo cổ đã tìm được vào đến gian tận cùng của ngôi đền thiêng, mở chốt cái then cài của căn phòng kín và chiêm ngưỡng được dung nhan người nữ chúa ở đó. Tôi đã khuất phục được dì, nhượng bộ cho tôi tìm hiểu rõ điều tôi muốn biết.
Mặt khác, tôi lại mừng vì bắt mạch được điểm yếu của dì. Cho dù dì có khó khăn đến đâu, nhưng nếu tôi đánh động đến lòng thương của dì thì dì vẫn để cho tôi đạt được ý nguyện. Nhược bằng dì khăng khăng không chịu thì tôi giở trò ăn vạ, tủi thân, khóc lóc, kêu đau là dì cũng nhụt chí ngay.
Bây giờ với dì, tôi chẳng còn lạ lùng gì nữa. Thân xác dì, của quí trên người dì tôi đều nắm gọn lỏn. Tôi nghĩ tôi đã đạt quá mức yêu cầu, dì đã dạy dỗ tôi gần như trọn vẹn bài học yêu đương. Trên thực tế, tôi chưa chiếm ngự được cái khoản sâu kín trong người dì bằng khúc thịt thừa của tôi, song dì đã giúp tôi hiểu thế nào là khoái lạc khi làm cho tôi xuất tinh lênh láng trong tay hay giữa mông dì.
Chả thế dì trầm ngâm bảo : không ngờ mày chóng lớn đến thế, mới ngày nào bé tí ti, nay đã ra dáng người trưởng thành. Có lúc dì thở dài xa xôi trách : đây rồi, chả mấy chốc mày lăng xăng lấy vợ quên béng cả mẹ đi. Tôi vội vàng cãi : con chẳng lấy vợ đâu, con muốn sống cạnh dì suốt đời.
Dì có vẻ chưng hửng, dỗ : không được, trai lớn phải có vợ, gái lớn phải có chồng, thế mới là tự nhiên. Mày đừng giở giăng giở cuội như thế, không nên. Tôi hỏi ngược lại : thế sao dì không lấy chồng mà vẫn sống tự nhiên có sao đâu. Dì có vẻ lúng túng mắng át : con nít con nôi mà trèo đèo so sánh chuyện người lớn.
Từ đó đêm nào tôi cũng vòi ngủ với dì. Dì cấm cửa không cho, tôi đứng ỳ tại chỗ đợi. Có hôm dì bất chợt ra ngoài, thấy tôi nằm chèo queo một đống, dìlay dậy mắng mỏ : mày có điên không, ai làm tình làm tội mày mà lăn đùng ra như thế. Tôi ráo hoảnh trả lời : con thích ngủ với dì, dì chẳng cho thì con ngủ luôn ngoài cửa, hít háp chút hơi dì cũng được. Dì củng nhẹ vào đầu tôi la : quân cứng đầu cứng cổ.
Ấy vậy mà dì lại cho phép tôi vô nằm ké, tuy có dặn : nằm thì nằm yên, chứ ngúc ngoắc là tao tống ra đừng trách. Tôi ừ ào và trơ mặt vào. Dì nằm xoay lưng vào tôi, tôi dán sát mũi vào hít hướm làm dì đổi thế nằm xoành xoạch. Tôi quàng tay ôm lây dì, hít lấy hít để khen : dì thơm quá. Dì chối ngay : tao có thấy mùi gì đâu mà mày khen líu lo bậy.
Tôi phải giải thích : dì làm sao ngửi thấy mùi thơm của dì được, chỉ có đàn ông mới nhận ra hơi hướm của phụ nữ thôi. Dì thấy đấy, mười ông thì cả mười đều rúc vào hít hơi vợ, chẳng những hít hơi mà họ còn hít chỗ khác nữa.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?