Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Mẹ dâm phá trinh con trai
Mẹ chủ động nên tôi thoải mái hơn, vừa dập vủa bóp vú mẹ như vũ bão…
Mẹ rên khẽ… Lần đầu tôi thấy mẹ rên… Dù là rất khẽ… Còn tôi thì sướng không tả nổi, dập như muốn nát bướm mẹ… Mẹ xoa mông tôi kéo vào sâu hơn…
– Con sướng quá mẹ ơi… Tôi không kìm nén được cảm xúc của mình…
Tôi ra rồi mà vẫn muốn nữa. Mẹ hiểu nên không đẩy tôi ra khi quan hệ xong như những lần trước. Mẹ nằm im, mắt không nhắm, cư nhìn tôi chằm chắm như muốn nói điều gì.
– Mẹ là người cổ hủ, gđình mẹ gia giáo, mẹ tủ nhủ với lòng mình là nếu ai nhìn thấy cở thể mẹ sẽ là chồng mẹ. Bố con ngày xưa tán mẹ, mẹ ban đầu không yêu nhưng vì đã ép mẹ quan hệ nên… Mẹ định không lấy bố nhưng ngày xưa không như bgiờ,… Đành chịu… Mẹ kể…
– Vậy con cũng là chồng của mẹ rồi, con không chhỉ nhìn thấy cơ thể mẹ, mà còn….
Mẹ bịp miệng tôi lại khôg cho tôi nói tiếp. Chim tôi lúc này đã nhỏ lại, ướt sũng trong bướm mẹ…
Mẹ đẩy tôi ra, tinh trùng tôi chảy dài xuống hang mẹ… Mẹ chẳng buồn lau, mặc áo rồi thu đệm phòng tôi đi giặt….
– Con đi nghỉ rồi đi học đi, đây là lần cuối rồi, hạnh phúc rồi sẽ qua mau… Sau này con sẽ ân hận vì việc chúng ta làm… Trời có mắt con à…
–
Tôi im lặng rồi thu xếp hành lý ra đi…
Tôi ra đi lần này thanh thản hơn so với những lần trước, cũng không nuối tiếc điều gì, cũng mong đó là lần cuối… Lần cuối! Lần cuối cho những sai lầm lạc lối…
Tôi học rất giỏi, cứ nhin cách viết văn của tôi mọi người sẽ hiểu. Vì thế lên lần này, tôi sẽ lấy lại những gì đã mất thời gian qua. Thời gian qua tôi lơ là quá, chểnh mảng quá… Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ qua, mọi thứ sẽ qua như chưa từng xảy ra, mọi chuyện lại trở về đúng nghĩa của nó…
Có ai biết được rằng tâm hồn khi đã vẩn đục rồi, muốn gột rửa thật chẳng dễ dàng gì…
Tôi không về quê vào cuối tuần nữa. Cũng chẳng muốn về. Hình như bố tôi cũng không về, tôi đoán vậy…
Lý do tôi không muốn về là vì tôi sợ đối mặt với mẹ, sợ con thú trong tôi lại thức dậy…
Tôi chạy trốn, tôi trốn tránh một cách khổ sở… Cứ nghĩ đến cảnh mẹ tôi khóc khi tôi quan hệ với mẹ, cứ nghĩ đến hình ảnh của mẹ là tôi thấy xuấ hổ vô cùng…
Tôi giật mình khi trong bài học có nói về hình ảnh người mẹ, tôi cảm thấy ân hận khi thằng bạn cùng phòng thường hay tự hào kể về mẹ nó…
Cũng 1 tháng qua rồi tôi chưa về nhà, mẹ gửi tiền lên cho tôi vào cuối tháng. Mẹ cũng chẳng gọi điện lên như ngày xưa, tuần một hai lần trước khi chuyện tày đình đó xảy ra…
Tôi cũng chẳng gọi điện về nhà….
Tôi lấy học tập làm niềm vui, quên đi mọi thứ, cũng chẳng yêu ai mặc dù có nhiều đứa con gái thích tôi.
Sang tháng thứ hai, tự nhiên tôi nhớ mẹ, tôi nhớ giọng nói của mẹ, không biết giờ mẹ sống thế nào. Nhà có mình mẹ nên tôi đôi khi cũng lo lắng… Tôi đạp xe ra bưu điện gọi về nhà cho mẹ. Hồi đó điện thoại di động không nhiều như bây giờ, tôi phải xểp hàng, ghi số điện thoại cho cô nhân viên, chờ cô nhân viên quay số rồi vào buồng điện thoại để nói chuỵên…
Nhà tôi không ai bắt máy… Mẹ đi đâu nhỉ? Tôi tự hỏi lòng mình. Hay là mẹ đi chợ. Không thể nào, vì giờ này mẹ tôi thường ở nhà, giờ đã là 7h tối rồi. Mẹ tôi không bao giờ ra ngoài vào giờ này trừ khi có chuyện gì đó… Vậy mẹ đi đâu mới được chứ? Tôi phân vân…
Lấy xe đạp định đi về nhà trọ nhưng lòng tôi bứt rứt khôn nguôi, tôi quay lại, lại nhờ cô nhân viên gọi cho nhà bác hàng xóm bên cạnh…
Bác ấy bảo mẹ tôi về quê ngoại hơn một tuần rồi..
Đầu tôi như muốn nổ tung ra vì suy nghĩ, vì những câu hỏi. Sao mẹ lại về quê ngoại nhỉ? thường thì mẹ hay về quê vào dịp lễ tết, thường thì chỉ ở 3,4 ngày là cùng.
Hay ông bà ngoại có chuyện gì. Không thể, nếu có thì mọi người đã cho tôi biết rồi.
Hôm nay đã là thứ sáu, tôi quyết định nghỉ ngày mai để về quê ngoại. Tôi cũng muốn về quê ngoại thăm ông bà, một phần vì muốn gặp mẹ…
Tôi bắt xe về quê ngoại ngay trong chiều hôm ấy. Quê ngoại tôi cũng gần, bằng một nửa quãng đường từ nhà tôi đến nơi tôi học, đi hơn một tiếng là tới nơi rồi…
Ông bà ngoại tôi ở với cậu út, các bác dì khác đều sống xung quanh gần đấy. Ông bà vui khi thấy tôi về mọi người đều rất vui, chỉ có trừ một người, đó là mẹ tôi. Bà tròn xoe mắt khi thấy đi từ cổng đi vào.
– Mới ngày nào mà đã lớn thế này rồi. Học hành có tốt không? Có người yêu chưa? Ông tôi hỏi…
Tôi chỉ gãi đầu cười cười…
Hơn một tháng không gặp, mẹ tôi như khác xưa, trẻ hơn, đẹp hơn, tinh thần có vẻ khá hơn…
Tôi chở mẹ đi chợ quê mua đồ về nấu ăn tối. Lâu rồi mới đi chợ quê.. Mẹ ngồi sau tôi bẽn lẽn, không chủ động ôm eo tôi tự nhiên như ngày xưa nữa. Bà ngồi xa một chút giữ khoảng cách với tôi…
Cũng chẳng ai nói gì…
Tôi cũng không muốn hỏi gì…
Ra chợ mọi người khen mẹ tôi trẻ, cũng có người khen tôi đẹp trai, cũng có người hỏi mẹ tôi sao không sinh them đứa nữa cho có anh có em…
Mẹ tôi chỉ cười bảo sinh mình tôi là mệt lắm rồi…
Trên đường đi về tôi bắt chuỵên với mẹ:
– Sao mẹ không sinh em cho con?
– Con biết rồi mà. Mẹ đã nói rồi mà… Bố con như thế mẹ con mình đã khổ lắm rồi, mẹ không muốn em con khổ them nữa nếu nó được sinh ra. Hơn nữa mẹ cũng không muốn sinh con với người mà mẹ đã hết tình cảm.
– Sao mẹ lại về quê?
– Mẹ nhớ ông bà, hơn nữa lâu rồi cũng không về thăm mọi người.
Tôi biết mẹ nói dối, mẹ về quê để tâm hồn thanh thản, để quên những gì đã xảy ra thì đúng hơn.
Buổi tối sau khi ăn xong cả nhà đi ngủ. Tôi được phân công ngủ cùng mẹ vì nhà chỉ có 3 cái giường. Ông bà ngoại một giường, cậu mợ một giường, còn lại một giường cho mẹ và tôi.
Mẹ tôi giãy nảy lên nói với ông bà rằng không muốn ngủ cùng tôi, muốn tôi ngủ với ông, còn mẹ tôi ngủ với bà.
– Thôi hai mẹ con đi ngủ đi, hai mẹ con ngủ chung có sao đâu. Gớm, năm ngoái tôi lên nhà anh chị hai mẹ con còn ôm nhau ngủ kìa. Bà tôi nói…
– Nhưng bây giờ cháu nó lớn rồi, đi học ĐH rồi, không như xưa bà ạ. Lâu rồi con cũng chưa ngủ cùng mẹ. Để cho hai ông cháu ngủ cùng nhau cho tình cảm. Mẹ tôi biện minh.
Ông bà tôi tuy già nhưng vẫn chung giường, hơi khác với những người khác, ông cũng chẳng xa bà được một bước nên cuối cùng mẹ đành ngủ cùng tôi trong buồng.
Mẹ nằm trong, tôi nằm ngoài. Mẹ xoay người vào trong, tôi chẳng ngủ được vì mùi thơm của mẹ. Tôi trở mình lien tục, mẹ cũng biết nhưng cứ giả vờ nằm im…
Rồi tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Nửa đêm do trời lạnh, tôi kéo tấm chăn mỏng của mẹ. Lúc đó tôi ngái ngủ nên chỉ hành động vô thức chứ không biết mẹ nằm bên cạnh.
Tôi có thói quen ngủ hay gác chân lên tôi để chân lên mẹ. Có lẽ mẹ nghĩ tôi kiếm cớ giả vờ để đòi hỏi nên nhè nhẹ để chân tôi xuống.
Lúc này tôi mới nhận ra nhưng cũng chẳng nghĩ gì, cứ ôm mẹ từ phía sau mà ngủ đến sang.
Sáng hôm sau tôi dậy thì đã thấy mẹ dậy từ bao giờ. Mọi người đã đi ra đồng làm việc. Còn lại mẹ tôi đang nấu ăn trong bếp.
– Mẹ định bao giờ về nhà thế? Tôi hỏi.
Mẹ giật mình khi thấy tôi đứng ở bếp tự bao giờ :- Chắc thứ hai tuần sau con à”.
– Bố có hay gọi điện về không mẹ?
– Tháng vừa rồi cũng một hai lần gì đó. Con về quê ngoại làm gì, lo học đi chứ.
– Con gọi điện về nhà không thấy mẹ nên lo lắng mới phải về thế này. Sao mẹ không nói với con?
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?