Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Mẹ dâm phá trinh con trai
– Tại sao vậy?
– Có lẽ hôm nay mẹ ngủ trưa nhiều.
Tôi biết mẹ nói dối, vì hôm nay khách đến chúc tết buổi trưa mẹ chỉ chợp mắt một chút. Có lẽ mẹ không quen ngủ với người lạ hoặc cũng có thể vì một lý do nào đó, như nghen với VGN chẳng hạn… Cũng có thế mẹ không ngủ được khi quen hơi tôi rồi cũng nên…
– VGN ngủ ngon không mẹ?
– Nó đi xe mệt nên ngủ say từ sớm rồi.
– Mẹ vào ngủ với con nhé, con sợ mẹ không ngủ quen vơí cô ấy.
– Làm thế sao được, mai nó dậy biết mẹ sáng ngủ với con thì…
– Kệ, cô ấy không nghĩ như thế đâu.. Tôi chống chế.
– Thôi, con đi ngủ đi, lát mẹ vào ngủ với nó sau, giặt cũng sắp xong rồi.
Mẹ đang ngồi tôi bế thốc mẹ dậy: “ vào ngủ với con thôi”
– Buông mẹ ra, mẹ đang giặt quần áo mà, VGN nghe thấy kìa.
– Không, để đó đã, muộn rồi, đi ngủ thôi mẹ.
Mẹ cố gắng giãy ra khỏi đôi tay tham lam của tôi nhưng tôi cũng không dễ dàng gì để cho mẹ thoát ra. Tôi cũng chỉ định bế mẹ vào phòng ngủ thôi chứ không có ý gì khác.
Mẹ càng giãy thì chiếc váy ngủ càng để lộ ra đùi và mông mẹ mỡ màng… Chiếc quần lót đỏ quen thuộc chỉ che đi được phần nào chỗ nhạy cảm của mẹ, còn lại thì những sợi lòng dài vẫn lẩn quất đâu đây…
Mẹ không còn giãy nữa, quay người lại dựa vào vai tôi nức nở…
– Sao vậy mẹ? Con chỉ muốn mẹ đi ngủ thôi, không có ý gì khác. Tôi nói nhỏ vào tai mẹ.
– Ý gì là ý gì, bây giờ chuyện đó còn quan trọng gì nữa, mẹ con mình ngày nào cũng làm chuyện đó mà.
– Vậy sao mẹ lại khóc? Con làm gì có lỗi sao?
– Không, con chẳng có lỗi gì cả.
– Vậy sao mẹ lại khóc?
Mẹ nức nở trong vai tôi như lần đâù định mệnh ấy, tôi chợt nhớ lại những ngày đầu tôi trở thành nghịch tử ấy… Mẹ cũng khóc như bây giờ.. Tội lỗi…
Tôi không đoán được hết vì sao mẹ khóc, có lẽ mẹ buồn vì tôi có VCN hay sao?
– Vì cô ấy mà mẹ buồn à? Con xin lỗi…
– Chuyện con có người yêu chỉ là một phần thôi.
– Vậy chuyện gì vậy mẹ? Tôi cố gắng để mẹ nói ra…
– Không có gì mà, đàn bà là thế, đôi khi hạnh phúc cũng khóc, đau buồn cũng khóc, đôi khi khóc vì những chuyện vu vơ…
– Nhưng lâu rồi con không thấy mẹ như vậy mà, những lần đầu thì…
Mẹ bịt miệng tôi lại, không để cho tôi nói đến những kỉ niệm cũ, có lẽ mẹ vẫn còn cảm thấy tội lỗi…
Tôi nhìn mẹ dưới ánh đèn của nhà vệ sinh hắt ra heo hút, mẹ đẹp quá… Tôi vuốt tóc mẹ, định dìu mẹ vào giường đi ngủ nhưng mẹ ôm chặt lấy tôi ngụ ý muốn ơ lại thêm chút nữa.
Tôi nâng cằm mẹ lên như hai người yêu nhau, nhìn thẳng vào mắt mẹ, những giọt nước mắt lòng lanh đọng lại trên bờ mi cong vút…
Có phải là những thứ mong manh đều dễ vỡ…?
Gạt tay lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên mắt trên má mẹ nhẹ nhàng tôi đặt lên bờ môi mẹ một nụ hôn say đắm…
Mẹ nhắm chặt mắt lại thở hổn hển như lần đầu ấy…
Trong kia, trong chiếc giường của bố mẹ tôi ngày ấy, VGN đang chìm trong giấc ngủ say sau một ngày mệt mỏi…
Tôi dừng lại không hôn mẹ nữa khi hai bờ môi đã thấm ướt, khi hai lưỡi đã đủ chạm vào nhau… Tôi nhìn mẹ cười :” mình đi ngủ mẹ nhé, mẹ vào phòng VGN mà ngủ, con đi ngủ đây.”
Mẹ nhìn tôi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến, đã không còn những giọt nước mắt nữa, thay vào ánh mắt u buồn ấy là nụ cười duyên như hoa mới nở, một ánh mắt chứa đầy biểu cảm…
Mẹ ôm chặt lấy tôi, rũi rũi đầu vào ngực tôi như đứa trẻ.
Rồi… mong manh quá… khi tay mẹ luồn vào quần đùi tôi mà xoa khẽ… Tôi không lấy làm ngạc nhiên khi mẹ làm thế, cũng chẳng phải lần đầu mẹ chủ động, tôi quen rồi, quen cả mùi hương của mẹ, nồng nàn…
Chú bé con của tôi ỉu xìu quá, lọt thỏm trong tay mẹ, rồi đột nhiên hùng dũng đứng dậy, lớn dần trong bàn tay nghệ thuật của mẹ…
Tôi nhìn mẹ không nói, tôi cứ để xem mẹ sẽ chủ động ra sao…
Mong manh quá, chiếc quần lót, thành trì cuối cùng của tôi buông lơi….
Tôi xoa lên ngực mẹ, tự nhiên lại nhớ VGN quá, tại vì quá nhiều lần tôi chạm vào chỗ ấy của cô ấy, nhớ…
Mẹ không mặc áo lót khi ngủ, hai bên ngực lủng lẳng như vẫy gọi… Đam mê…
Tôi đẩy mẹ sát tường nhà vệ sinh, ngay bên ngoài hành lang ấy, tôi hôn mẹ như chưa bao giờ được hôn như thế… Nghịch cảnh…
Hai tay tôi xoa lên mông mẹ, lột nốt chiếc quần lót mỏng manh ra khỏi chân mẹ nhẹ nhàng…
Cô bé của mẹ ướt quá, to quá, cao quá, tội lỗi quá…
Lông của mẹ nhiều quá, rậm rạp quá… Nghịch tử…
Mẹ nắm tay tôi dí vào cô bé cuả mẹ như muốn nói, cô bé của mẹ khóc nhè rồi đấy, con bảo chú bé dỗ dành cô bé đi. Tôi lướt nhẹ trên mu mẹ, banh rộng hai bên mép ra rồi đưa cả ngón tay vào sâu thẳm…
Mẹ đứng sát tường, hai chân dang rộng ra để tay tôi nhịp nhàng uyển chuỷen vào dễ dàng hơn…
Tôi cho chú bé gặp cô bé của mẹ khi đã đủ kích thích, khi cô bé của mẹ khóc nhiều quá….
Chưa bao giờ hai mẹ con lại quan hệ đứng như thế này tại hành lang nhục dục ấy…
Tôi cố ấn sâu, đẩy mẹ sát vào tường… Mẹ cố kiễng chân để tôi vào sâu hơn…
Chỉ có tiếng rên khẽ giữa không gian vắng lặng…
Cả tôi và mẹ đều biết VGN đang ngủ trong kia, nên cố gắng nhẹ nhàng hết mức nhưng…
Nhưng khi hai cơ thể đã quện vào nhau, khi chú bé gặp cô bé thôi là tôi quên hết mọi thứ, tôi dập như vũ bão, như muốn cô bé của mẹ chỉ thuộc về tôi mãi mãi… Ích kỉ….
Tôi hôn khắp cổ mẹ, đưa lưỡi vào hai lỗ tai mẹ, rồi hôn lên vai, lên ngực mẹ, tay tôi bóp hai bên ngực mẹ như muốn bóp nát vậy.
Bên ddưới, nước nhờn của mẹ chảy dài xuống dưới hang, ướt đẫm hết chú bé của tôi.
Tôi không kìm được cảm giác khi ấy, đã rên to hơn, mẹ lấy tay bịt miệng tôi lại như sợ VGN thức giấc.
Tôi xoay người mẹ lại, hai tay mẹ chống vào tường, mông mẹ nhô ra mời gọi, to quá… mong manh…
Tôi đưa mẹ vào cõi đam mê bằng những cú nhấp từ phía sau nóng bỏng, những cú dập liên hồi làm mẹ phát ra tiếng rên, lần này đến lượt tôi bịt miệng mẹ lại. Tôi cũng sợ VGN nghe thấy…
Tôi gần ra nên xoay người mẹ lại, bế mẹ lên trên đôi tay cứng rắn đầy đam mê của tôi…
Mẹ ra nhiều quá, chú bé của tôi chui tọt trong mẹ, đôi khi chạy cả ra ngoài, trơn quá…
Chú bé của tôi quen với cái hang ấy rồi, khít quá…
Mẹ ôm chặt cổ tôi như sợ tôi rời xa mất, tôi bế mẹ nhún nhảy để cho hai bộ phận sinh dục tiếp xúc nhau. Tư thế này làm tôi mỏi tay nhưng bù lại tạo ra nhiều cảm giác, vì chú bé của tôi vào sâu nhất có thế….
Cứ thế hai mẹ con như chơi trò đánh đu, mệt nhưng…
Mẹ ôm chặt lấy tôi, cổ ngửa lên trời khi tôi ra ào ạt trong mẹ, tôi cũng chẳng hỏi mẹ hôm nay có phải là ngày an toàn không nữa… Đã ra rồi thì không còn biết trời đất là gì nữa… Oan nghiệt…
Tôi vẫn bế mẹ trong tay, vẫn để chú bé ngụp lặn trong cô bé của mẹ, dùng chân nhặt quần áo lên rồi bế mẹ vào phòng tôi… Mẹ tựa vào vai tôi im lặng…
Vào phòng, tôi đặt mẹ nằm xuống khi chim tôi nhỏ dần trong mẹ, cúi xuống hôn mẹ như để cảm ơn, mẹ cũng đáp trả bằng nụ hôn khờ dại…
Mẹ vẫn trần truồng trên chiếc giường quen thuộc… Thở dài…
Tôi nằm bên mẹ, hai tay đưa lên trán ngẫm nghĩ, tôi cũng như mẹ, hai cơ thể trần truồng….
– Sao mẹ khóc? Tôi hỏi…
– Mẹ buồn vì VGN hỏi đến bố con… Người ta tết nhất có gđ sum họp, còn mình thì…
– Mẹ có con rồi mà…
– Nhưng dù sao cũng không thể như gđ người khác, lẽ ra chúng ta đã không thế này nếu gđ hạnh phúc…
– Con tưởng mẹ buồn vì VGN.
– Cũng buồn và bất ngờ. Ngỡ là con sẽ khó quên HHTT nhưng ai dè lại nhanh như thế, lại còn nói dối mẹ.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?