Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Truyện sex cô gia sư tiếng Nhật
– B à. Đã 13h45 rồi hả em, chị xin lỗi nhé, chị ngủ li bì từ hôm qua đến giờ không biết giờ giấc gì. Vào chờ chị đánh răng rửa mặt chút nhé.
Mình cười không chịu nổi.
– Mới 6 rưỡi hơn tí chị ơi.
– Sao em sang sớm thế.
– Thì em hôm qua đang nói chuyện thấy chị không trả lời lại em sợ chị có chuyện gì nên sang xem sao, tiện mang đồ ăn sáng cho chị với thằng cu rồi còn uống thuốc nữa.
– Chị không biết nói thế nào nữa. Cảm ơn em nhé. Chị ngại quá.
– Em lậy chị, em không câu lệ thế đâu, chị đừng để ý, chị còn ốm thì em còn không được học mà.
– Nhưng mà.
– Thôi chị đi đánh răng rửa mặt đi, em đổ sẵn ra bát nhé.
Thằng cu nó vẫn chưa ngủ dậy, đánh răng rửa mặt xong chị ra ngồi ăn nhưng cứ thấy mặt nhăn nhăn. Chắc tại do đắng mồm.
– Cố ăn đi chị còn uống thuốc.
– Ồ chị biết rồi.
Ngồi nói chuyện 1 lúc rồi mình cũng té về. Lúc đi vội chưa ăn gì cũng vào làm bát phở. Về nhà ngủ 1 giấc đến 9h. Giật mình tỉnh dậy. Nghĩ đến chị chắc vẫn chưa ổn. Thế là quyết định đi chợ mua đồ sang nấu ăn cho chị. Mang đồ sang chị lại giật mình 1 lần nữa. Mình bảo sợ chị vẫn chưa đỡ nên giúp chị nấu ăn trưa. Mình nhớ như in ôm ấy mình có nấu 4 món: đậu rán, cá trôi nấu riêu với măng, thịt bò xào với cần tây và thịt rang đường. Nấu xong gọi chị dậy ăn. Lúc chị bước ra bàn thấy mắt chị rơm rớm nước mắt. Chắc là do cảm động quá.
– Mắt chị sao thế chị?
– À chắc tại mới ngủ dậy nên hơi cay mắt ấy mà.
– Chị đi rửa mặt đi rồi ra ăn cơm. Cho em ăn cùng với nhé.
– Người nói câu đó là chị mới phải.
– Nhưng mà đồ đạc nhà chị hết mà.
Chị rửa mặt xong, ra bế thằng cu dậy rồi vào ăn cơm. 2 chị em vừa ăn, vừa nói chuyện vui lắm. Chị bảo lâu lắm rồi chị mới không phải ăn cơm 1 mình thế này. Chị cũng kể nhiều chuyện về gia đình chị, 2 vk ck quen nhau ở đại học, yêu nhau ra trường kết hôn rồi sinh con. 2 vk ck quê ở Hải Dương, giờ chị đang dạy tiếng Nhật tại 1 trung tâm. Chiều thì ở nhà chăm con và giờ dậy gia sư cho mình nữa. Chồng chị đang học thạc sĩ bên Nhật và giờ đang làm bảo lãnh cho chị sang. Chị đang chờ kết quả visa. Hôm đó chị vẫn còn mệt nên mình bảo nghỉ học nốt hôm nay. Có gì hôm sau học bù. Ăn xong, chị đòi dọn dẹp nhưng mình không cho. Dọn xong cái mình cũng chuồn về ngủ li bì đến tối luôn.
Ngủ đến tối tự yên tỉnh dậy, mò vào điện thoại thì thấy tin nhắn của cô giáo. Cảm ơn mình, may mà có mình không thì không biết phải làm sao cả. Và còn dặn là chị đỡ ốm rồi, mai đến học nhé. Nấu nướng, ăn uống xong.Lướt web 1 lúc rồi lại ngủ tiếp đến sáng. Như mọi lần khi cô giáo chưa ốm. Đúng 13h45 mình có mặt tại sân nhà cô giáo. Chào hỏi 2 con chó, cho chúng nó mỗi đứa 1 cái xương sụn rồi lao lên phòng chị. Gõ cửa cái thấy chị ra mở ngay. Vẫn quần đùi, áo phông. Không biết chị có ý đồ gì không mà hôm nào đến học cũng mặc như vậy. Làm mình lúc nào chim cũng dựng ngược lên, bứt rứt khó chịu thôi rồi.
– Chị đỡ chưa? Còn sốt không chị?
– Chị khỏi hẳn rồi em, tất cả là nhờ em đó.
– Úi rời ơi, có cái gì đâu mà chị. Thế hôm nay em mới được học tiếp chứ.
– Chăm học thế cơ. Thế thì hôm nay học 4 tiếng nhé.
Nghe thấy học 4 tiếng cũng hơi ngán. Nhưng được cái được ở gần chị thì học cả ngày cũng được.
– Ơ thằng cu đâu rồi chị.
– À chị gửi bà chủ nhà rồi. Bà ấy quý nó lắm. Chị đi đâu toàn gửi bà ấy trông hộ.
– Nhưng sao phải gửi hả chị
– À, thì hôm nay học 4 tiếng chị sợ nó thức giấc thì không dạy em được ấy.
– À ra là vậy.
– Thôi vào học nào.
Ôn lại 1 chút rồi hội thoại với chị. Giới thiệu họ tên, đất nước, nghề nghiệp, sở thích…Hôm nay, hai chị em dường như có vẻ thân thiết hơn trước rất nhiều. Cũng là điều đương nhiên, sau hoạn loạn con người ta mới biết ai là người tốt với mình mà .
– Thế mà bảo em thuộc hết rồi. Này thì thì nói phét này – chị búng tai mình.
– Á, thì ai mà chả có lúc quên. Chị bạo hành học sinh à. Em kiện đấy.
– Này thì kiện này ( chị búng thêm phát nữa ). Chị đã bảo không thuộc thì biết tay chị mà.
– Đau nhá, em học thuộc là được chứ gì.
– Cấm kêu, nói trước rồi không nghe cho chết! – chị mấm môi, hai tay chống vào sườn chỉ thẳng mặt mình nói.
– Vâng ạ! Mình giả bộ xị mặt, cúi cúi xuống.
Chị lại mỉm cười.
– Hehe chị đùa đấy, chị xin lỗi nhé.
– Haha thế chị tưởng em thật à.
Thế là ăn ngay cái bóp cổ, lè lưỡi ra.
Từ bé đến giờ chưa bao giờ học hành mà lại vui như vậy. Thấy thời gian trôi nhanh kinh khủng. Vì không để ý đến đồng hồ, vèo cái đã 6h tối rồi.
– Này! hôm nay, chị mời em đi ăn buffet nhé.
– Ăn gì cơ ? Hồi ấy biết buffet là cái éo gì đâu )
– Buffet ấy
– Có ngon không chị? Có người mời không nhẽ từ chối. Có mà điên.
– Thế nhé đi rồi biết. Thôi cất sách vở đi, đợi chị 1 chút chị thay quần áo cái.
Thế rồi chị lục tủ lấy đồ, lao thẳng vào nhà tắm thay quần áo. Mình cho sách vào rồi lên ghế ngồi đợi. Không biết làm những gì mà hơn 20 phút rồi chưa thấy ra. Không nhẽ ông lại mở cửa lao vào bây giờ. Thề trong những cái ghét, mình ghét nhất là phải đợi con gái. Trước kia, sau khi chia tay e người yêu cấp 3 cũng có tán 1 em, hẹn nó đi chơi, đến nhà nó rồi mà nó vẫn bắt mình phải chờ. Hôm đấy đi chơi rất vui, nó chắc cũng đổ mình lắm rồi. Nhưng vẫn quyết định đá vì đã bắt mình phải đợi. Khoảng tầm 30 phút sau chị bước ra. Bực tức trong mình tan biết hết. Chị mặc quần bò xanh, áo phông đen, mặt có trang điểm qua nhìn khác hoàn toàn mọi hôm, trẻ trung năng động, dễ thương vô cùng. Hôm ấy mình cũng mặc áo phông đen, đi ra đường thế này ai mà không bảo là đang yêu nhau cơ chứ. Không hiểu chị có ý gì.
– Úi, trông chị khác thế.
– Khác làm sao, được không em?
– Phải nói là quá được. Trẻ không khác gì mấy con bạn em. Thế này ra đường người ta tưởng là người yêu em thì chết.
Chị cười quay đi tìm đôi guốc mang ra cửa. Con gái có khác khen cái là sướng.
– Đi thôi em.
– Ok baby
– Cái gì cơ, em vừa nói gì ấy, thích chết à.
– Hehe không được à, thế cho em xin lỗi
Chị xuống thăm thằng cu, rồi dặn bà chủ nhà trông cho chị đi có việc tí rồi về. Chị đi đôi guốc chắc tầm 7,8 phân nhìn dáng nuột thôi rồi.
– Đi xe em này chị có ngại không?
– Điên à, sao đâu mà ngại.
Lên xe phóng đến cái đoạn đường éo gì ấy, nhớ chết liền. Đườngg xá không biết, toàn chị phải chỉ cho đấy chứ. Ở Hà Nội thời gian quá ngắn, với thời gian cũng 4 năm về trước rồi. Mình không thể nào nhớ nổi tên địa danh. Giờ có khi về Hải Phòng cũng đéo nhớ nổi ấy chứ. Mình vẫn chưa hình dung được cái món buffet nó là món ntn. Vừa đi đường vừa hỏi chị, chị ngồi hơi xa 1 mình chút, chắc do ngại. Đi được khoảng 20-30 gì ấy cũng đến quán. Mình nhớ là 120k 1 suất sao ấy. Không nhớ rõ nữa. Mình đòi trả nhưng chị không cho. Hồi ấy tiền cũng rủng rỉnh, trước khi quyết định lên Hà Nội học tiếng để đi Nhật. Mình có cắm xe máy 10 triệu, đánh con bao 5 triệu, để lại 5 triệu nếu không trúng thì lên đường vào Nam lập nghiệp. Thư viết sẵn để lại rồi. May thế éo nào lại trúng thế mới chuyển hướng đi Nhật ấy chứ. Vào quán thì thấy thức ăn bày la liệt. Lúc ấy chị mới bảo là buffet là em thích ăn gì thì ăn, no thì thôi ấy. Hai chị em ra lấy mỗi thứ 1 chút rồi quay ra bàn ăn.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?