Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Truyện sex địt nhau với mợ dâm
– À, chú đừng mua rượu nhé, cháu không uống đâu.
– Được rồi.
Tuy đã dặn như thế, nhưng lúc chú tôi về đã thấy hai chai rượu trên tay rồi:
– Cháu đã bảo là cháu không uống rồi mà chú mua về làm gì.
– Cái thằng, ăn tiết canh mà không uống thì ăn làm gì.
– Tiết canh gì thế chú?
– Tiết canh vịt, mày ăn bao giờ chưa?
Vừa nói chú vừa đi xuống bếp, một lúc sau đi lên đặt hai chai rượu lên bàn:
– Đi đâu mà lâu về thế không biết?
– Thím hả chú?
– Ờ, đi chợ từ sáng giờ còn chưa về.
– Chắc thím có việc.
Vừa lúc ấy thì thím tôi đạp xe vào đến sân thì chú tôi chửi:
– Mày đi đéo đâu mà bây giờ mới về?
Thím tôi trả lời:
– Tôi bận tí việc.
– Cháu chào thím.
Thím nhìn vào trong nhà ngạc nhiên rồi nói:
– Ơ Hoàng về đấy à, về hôm nào đấy cháu?
– Cháu mới về được mấy hôm.
– Thế bố mẹ cháu về không?
– Bố mẹ cháu không.
Chú tôi gắt:
– Thôi cô đừng đứng đấy nữa, xuống bếp làm cho tao con vịt. Tiết hãm lai đừng có luộc để tí tao đánh tiết canh.
– Được rồi.
Thím vừa trả lời vừa đi xuống bếp. Sau bữa ăn tôi say quá nên lăn ra ngủ không còn biết trời đất gì nữa. Lúc tỉnh dậy vẫn thấy đầu lâng lâng, nhìn ra ngoài thì trời tối mất rồi, nhìn sang giường bên kia chú tôi vẫn đang ngủ. Ra ghế ngồi tôi xoa hai bàn tay lên mặt rồi thở dài tối thế này thì còn lên kia thế nào được nữa, chán quá. Tôi giở điện thoại ra định gọi cho mợ thì lại không biết số nên đành gọi lên Hà Nội.
– A lô, mẹ ạ, mẹ cho con số của mợ Lan với.
– Mày đang ở đâu đấy?
– Con đang ở nhà bà nội.
– Ờ, thế mày đã lên bà ngoại chưa?
– Con lên rồi. Mẹ cho con số của mợ để con báo tối nay con không lên bà ngủ được.
– Ờ, để mẹ đi lấy sổ đã, mà bà có khỏe không?
– Bà vẫn khỏe, nhanh lên mẹ, máy con còn ít tiền sắp hết rồi.
– Thôi mày dập máy đi để tí mẹ gọi lại.
Sau khi có được số của mợ, tôi đi ra ngoài gọi luôn để thông báo tình hình.
– A lô, mợ ạ, cháu Hoàng đây.
– À Hoàng đấy à, đã lên bà chưa cháu?
– Mợ không ở nhà à?
– Không mợ đang ở trong nhà bà ngoại.
– Vậy ạ, có lẽ cháu không lên được rồi. Trưa nay cháu say quá nên ngủ quên giờ mới dậy, chán thế cơ chứ.
– Ừ, thế không lên thì ngủ nhà chú rồi mai lên cũng được.
– Mợ ơi? Tôi nói lí nhí vào điện thoại.
– Sao thế cháu?
– Cháu nhớ mợ quá, chắc đêm nay không ngủ được mất. Làm sao bây giờ hả mợ?
– Linh tinh, nhớ mợ hay nhớ cái gì khác?
– Cháu nhớ mợ thật mà, làm gì có cái gì khác nữa.
– Thôi đi ông tướng, lại còn giả vờ.
– Mợ bảo cháu giả vờ cái gì? Cháu nhớ mợ thật đấy.
– Thôi mợ không đùa nữa, mợ đang dở tay, mợ dập máy đây.
– Khoan đã mợ, đêm nay mấy giờ mợ đi ngủ?
– Hỏi làm gì? Chắc khoảng 9h gì đó.
– Vậy đúng 9h cháu gọi điện tâm sự với mợ nhé. Hì hì.
– Đừng, nói chuyện qua điện thoại đánh thức mọi người dậy mất.
– Thế cháu nhắn tin cho mợ nhé, nhưng mợ phải trả lời đấy.
– Ừ thế cũng được, mợ dập máy đây.
– Dạ vâng cháu chào mợ, nhớ quá đi mất.
– Nỡm!
Sau khi hẹn được mợ nên trong lòng cũng thấy bớt chán. “Chẹp, đúng là cái vùng quê, buồn như chấu cắn”.
– Chú Minh ơi, dậy đi trời tối rồi.
– À ờ, mày dậy rồi à. Thím đi đâu rồi?
– Cháu không biết, cháu cũng vừa dậy xong.
Ngồi xổm trên ghế, vừa ngáp vừa vê vê điếu thuốc lào chú tôi lại hút xòng xọc.
– Mày ăn cá nấu không?
– Ăn gì cũng được nhưng cháu không uống rượu nữa nữa đâu. Đau hết cả đầu.
– Mẹ bố tổ sư, không biết đi đâu mà đi suốt ngày giờ còn chưa về nấu cơm!
– Chắc thím đi làm, chú cáu làm gì.
– Làm gì? Chắc lại la cà ở đâu.
Hai chú cháu ngồi trong bóng tối thi nhau đập muỗi, nhiều muỗi kinh khủng cứ vo ve quanh mặt, không chịu được tôi ra hè hóng mát.
– Nhà gì mà lắm muỗi thế không biết. Chú tôi càu nhàu.
– Ra đây ngồi cho mát chú.
– Ờ.
Chú tôi mang cái điếu bát ra hè ngồi nói chuyện linh tinh với tôi. Ngồi được một lúc thì thím tôi về, chú tôi gắt luôn:
– Mày đi đâu giờ này mới về, không định nấu cơm à? Ông lại cho cái bát vào đầu bây giờ.
– Cái ông này khiếp thế. Tôi đi bào cỏ lúa.
– Xuống bếp nấu cơm.
– Rồi.
Thím tôi ra bể nước rửa chân tay rồi đi vào bếp. Thấy chú tôi như thế nên tôi hỏi đùa:
– Chú đã cho thím cái bát vào đầu bao giờ chưa?
– Chưa, tao chỉ dọa thế thôi. Làm thế có mà mất vợ.
– Thế sao chú lại nói thế?
– Phải thế thím mày mới sợ.
Tôi chả nói gì chỉ cười thầm trong bụng. Ăn cơm xong, tôi ngồi nói chuyện với chú thím một lúc thì leo lên giường đi ngủ, giở điện thoại ra xem giờ thì hơn 9h, bỏ mẹ quên không nhắn tin cho mợ.
– Mợ đã ngủ chưa?
Chờ khoảng một lúc lâu không thấy tin nhắn trả lời, sốt ruột nên tôi gọi cho mợ.
– A lô, ai đấy?
– Cháu Hoàng đây, sao mợ không trả lời tin nhắn của cháu?
– À mợ đang ngồi xem phim để điện thoại trong buồng, có việc gì không cháu?
– Còn việc gì nữa, hẹn mợ 9h nhắn tin tâm sự với mợ cho đỡ nhớ, mãi không thấy mợ trả lời gì cả nên cháu sốt ruột.
– Của nợ, mợ đang xem phim, để mợ xem xong đã, thôi nhé.
– Vậy tí nữa mợ xem xong phải nhắn tin cho cháu, đúng 10h mà mợ không nhắn là cháu gọi cho mợ đấy.
– Được rồi, để mợ nhắn.
– Bye mợ.
– Nỡm!
Đúng là cảm giác chờ đợi rất sốt ruột, vừa nằm chờ vừa nghĩ lại những chuyện đã xảy ra với mợ tôi lại hứng lên, thằng nhỏ lại ngóc đầu dậy rất ức chế. Lúc này mà có mợ bên cạnh nhỉ. Đợi mãi bỗng điện thoại rung lên làm tôi giật bắn người, vồ lấy cái điện thoại đang nằm trên bụng xem số thì là số của bọn tổng đài đăng quảng cáo khuyến mãi. Thất vọng tràn chề tôi rủa: “Quảng cáo con cặc, bực cả mình”. Mà sao mợ không nhắn tin gì cả nhỉ? Hay là gọi cho mợ xem sao, thôi cứ để lúc nữa xem sao. Đợi được một lúc thì điện thoại lại rung làm tôi giật bắn người lần nữa, trong bụng nửa mừng nửa lo: “Hy vọng lần này là mợ”. Xem số thì đúng là số của mợ thật, tôi mừng húm.
– Đã ngủ chưa?
– Cháu chưa, đang đợi tin nhắn của mợ đây này, mợ làm cháu sốt ruột quá, đang định gọi cho mợ. Mợ ơi cháu nhớ mợ quá đi mất, mợ đi ngủ chưa?
– Mợ đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ đây. Mà cháu nhớ mợ thật không? Hay còn nhớ gì nữa?
– Hì hì, cháu còn nhớ cái bướm của mợ nữa, nhớ da diết, ước sao mợ đang nằm cạnh cháu để cháu được sờ vào nó nhỉ.
– Khiếp không nhớ cái gì, chỉ đi nhớ linh tinh. Nghịch cả sáng nay rồi mà chưa chán à? Mà hôm nay cháu có chụp ảnh rồi mà, bỏ ra mà xem.
– Có mỗi hai cái, không bõ mợ ạ. Mà bướm của mợ cháu chán sao được, nhìn bướm mợ trong điện thoại chim cháu lại cửng lên rồi đây này, chỉ muốn đút vào trong bướm mợ ngay thôi.
– Gớm quá đi mất, ăn nói với mợ thế hả? Mai lên đây rồi chết với mợ.
– Mợ định làm gì cháu? À mợ có nhớ cháu không, không có chim của cháu mợ có nhớ không, có thèm không?
– Không nhớ, không thèm. Hở ra là đè người ta ra rồi đút vào, làm mợ mệt muốn đứt hơi.
– Thôi mợ đừng có giả vờ nữa, lòng vả cũng như lòng sung, nếu sướng thì mợ cứ nói là sướng, dù gì thì cháu và mợ cũng đã rồi có gì mà phải ngại nữa. Cháu hỏi nghiêm túc này, lúc cháu đút chim vào trong bướm mợ, mợ có thích không? Trả lời thật nhé mợ.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?