Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Truyện sex huyền nữ kinh
Quan Vũ khanh khách cười lớn: “Lũ tiểu yêu ngươi, Quan mỗ còn chưa để trong mắt! Chỉ là không ngờ độn đào chi thuật của ngươi cao minh như thế, lại có thể xuyên qua đất bùn thanh thạch trúc tạo thành! Lần sau gặp lại, nhất định đem người chém dưới đao!” Nửa câu sau là nhìn Tiểu Lục Tử mà nói.
“Đa tạ ân cứu mệnh của Quan đại ca, chỉ là phía sau còn có song diện y nhân tri thù tinh truy đuổi, huynh cần đề phòng!” Tiểu Lục Tử được Thượng Quan Đào Đào đỡ dậy, hảo tâm đề tỉnh chàng ta.
“Song diện y nhân?” Quan Vũ đột nhiên cười dâm, bất quá liền lập tức khôi phục thần thái lãnh ngạo, thần tình đó thay đổi nhanh đến cả Tiểu Lục Tử cũng không nhìn rõ. “Thực sự có song diện y nhân truy đuổi các người sao?”
“Đúng rồi, bất quả ả ta hiện còn chưa có tu luyện thành song diện, hiện tại còn chưa thoát li được nửa thân nhện phía dưới, rất là xinh đẹp ha, còn không thích mặc y phục!” Thượng Quan Đào Đào tranh tiên đáp lại.
“Ha, không việc gì, chỉ cần song diện y nhân tri thù tinh tựu thành, bất kể nó có song diện hay không. Các người yên tâm, có ta ở đây, bảo đảm yêu quái không làm thương được một sợi lông của các người, căn nguyên Quan gia đao pháp của ta chính là chuyên môn trảm yêu trừ ma.” Quan Vũ gần như vỗ ngực bảo chứng, cả củi gỗ cũng không cần, cõng Tiểu Lục Tử hạ sơn.
Thượng Quan Đào Đào còn không quên nắm lấy góc áo Tiểu Lục Tử, giống như sợ hắn bay đi, theo sát phía sau.
Tiểu Lục Tử cảm giác Quan Vũ có điểm kì quái, đặc biệt là sau khi nhắc tới song diện y nhân, hắn không phải là lo lắng vấn đề nhân phẩm của Quan Vũ, bởi vì Nghĩa Khí đao của Quan gia chỉ có người có phẩm cách cao thượng mới có thể luyện thành, mà Quan Vũ sớm luyện thành Nghĩa Khí đao pháp thượng thành, lại không thể có mưu đồ gì mới phải. Nhưng hắn càng tin tưởng vào trực giác của mình, chung quy cảm thấy Quan Vũ như có gì che giấu.
Long Cốt sơn mạch núi nhiều cây nhiều, yêu quái càng nhiều, con người nghênh ngang mang theo liệt thú đan từ trong núi xuyên qua, không phải tự sát thì là mưu sát. Tên mập Chu Tứ Hải minh bạch những đạo lí này, nhưng hắn vẫn như cũ không nói nguyên do, ôm lấy gói đồ bị người treo ngược trên cây tra khảo.
Lạc Phong lại tổn thất máy huynh đệ, trên người hắn cũng bị thương, trên cánh tay quấn lấy vải băng, lờ mờ có máu ngấm ra. Hắn hung hãn quất lấy tên mập một roi, lớn tiếng chửi: “Chu Tứ Hải, ta là thấy thân phận của Xích Kim thành tứ công tử các ngươi mới tiếp chuyến sinh ý này, không ngờ được các ngươi lén mang theo vật phẩm cấm kị, ngươi vi phạm điều ước hộ tống của lính đánh thuê, dựa theo điều lệ, ta có quyền giết ngươi vì những sinh mệnh vô tội chết đi báo cừu! Hiện tại cho ngươi một lần cơ hội, nếu lại không nói ra nguyên nhân là như thế nào, đừng trách ta không nể mặt Xích Kim thành!”
“Ai nha, cầu xin ngươi, trước đừng đánh đừng đánh nữa, chỉ cần các người an toàn đưa ta tới Lục gia phía bắc thành Tam Tinh, Chu Tứ Hải ta nhất định bồi thường số tiền lớn cho những huynh đệ tử nạn của ngươi, ngoài ra sẽ trả gấp đôi phí hộ tống, như thế nào? Ai da, chê ít? Ta sẽ trả ngươi gấp 3 lần tiền thù lao có được không? Không phải ta không nói, là khôngkhông thể nói, nói ra ta sẽ không còn mạng!” Tên mập đau đến nước mắt nước mũi đầm đìa, trông như con giun ngọ ngoạy giữa không trung.
Lạc Nguyệt ngăn cản Lạc Phong, khuyên: “Đại ca, đánh chết hắn cũng vô dụng, bởi vì hương vị của liệt thú đan từ thân thể hắn tỏa ra, trừ phi mổ bụng hắn ra, mới có thể lấy được dược hoàn, bất quá, chúng ta phải nhanh chóng đi khỏi Long Cốt sơn mạch, cách Tam Tinh thành bất quá hơn ngàn dặm. Lại nói, huynh đệ chết đi của chúng ta không thể sống lại, chí có thể để hắn bổi thường đầy đủ kim tiền, để người nhà bọn họ sinh sống tốt!”
Chu Tứ Hải nghe Lạc Nguyệt nói xong, khóc lóc kêu thảm: “A, ngươi làm sao biết ở trong bụng của ta, cầu xin các người đừng mở bụng ta ra, chỉ có quan âm thủ của Lục gia mới có thể lấy ra, các người không nên làm ẩu nha. Ta cũng không phải cố ý che giấu, các ngươi cũng biết, Xích Kim thành có sự tranh đoạt quyền thừa kế, ta là bị bọn chúng đuổi đi, trừ một chút tiền, gì đều không có, ta trả các ngươi 4 lần phí hộ tống, thế nào?”
“Hứ, vì hộ tống ngươi, Phong Nguyệt tiêu cục của ta đã tổn thất hơn 20 huynh đệ, há vì một chút tiền …” Lâm Phong nổi giận đùng đùng kéo bộ râu, râu đen dày đặc vậy mà bị hắn níu xuống, lộ ra nguyên dạng phong thần tuấn lãng, Chu Tứ Hải nhìn thấy mắt trợn tròn, cũng không khóc lóc cầu xin được.
“Đại ca, huynh đã kéo râu xuống 5 lần rồi, ai, tính ra, cũng dán không chặt, nên lộ ra diện mạo vốn dĩ rồi.” Lạc Nguyệt thở dài, tiếp lấy râu giả trong tay hắn ta, ném vào trong đống lửa đốt đi.
“Oa nha nha nha, các ngươi đang làm gì vậy? Nướng vú heo hay nướng cả con dê chứ?” Đấy là tiếng kêu la khoa trương của Tiểu Lục Tử, hắn ở trên lưng Quan Vũ vận công liệu độc, đã được bảy thành, khí sắc tốt nhiều, vẫn cứ giả làm vô lực, để Quan Vũ làm người tốt đến cùng. Thấy được hình dạng thật của Lạc Phong, thêm vào sớm có chuẩn bị, còn phải kinh ngạc, thở dài nói: “Lạc Phong đại ca, ta biết rõ vì sao huynh phải hóa trang râu giả, nhất định là vì sợ thành chủ phu nhân nào đó khóc lóc kêu lên muốn theo huynh bỏ trốn phải không?”
“Ha ha ha ha, tiểu huynh đệ nói vui quá, chỉ là sợ rước lấy cừu gia mà thôi.” Lạc Phong nói là như thế, nhưng trong lòng đối với ca ngợi của Tiểu Lục Tử thầm đắc ý, thấy tử diện hán tử cõng hắn, quan tâm hỏi: “Đệ sao thế? Chẳng lẽ bị tri thù tinh truy đuổi sao?” Nói xong, hắn còn dùng nhãn thần ám muội quét qua Thượng Quan Đào Đào một cái, xem coi nàng ta đi có lộ ra tư thế dị dạng hay không.
“Tri thù tinh ngược lại đuổi còn chưa tới, lại đụng phải ngô công tinh!” Tiếp đó, hắn đem chuyện trải qua trên đường kể ra một lần, lại giới thiệu Quan Vũ cho bọn họ biết.
Thượng Quan Đào Đào một lời cũng không nói ra, nhìn thấy Lạc Phong phong thần tuấn lãng, lại nhìn Tiểu Lục Tử thông minh anh tuấn, cảm thấy không ngờ Tiểu Lục Tử so ra thuận nhãn hơn, ngây ngốc ngồi bên cạnh hắn đến đờ ra, khi ngồi xuống mới phát hiện hạ thể ướt át không thoải mái, không biết nghĩ được gì, khuôn mặt nhỏ lập tức chuyển hồng, len lén nhìn Tiểu Lục Từ cùng các người khác đang nói chuyện, thấy không có ai nhận ra dị trạng của bản thân mới an tâm.
Quan Vũ chơi giỡn với khảm đao trong tay, lại có chút nóng nảy hỏi: “Song diện y nhân tri thù tinh khi nào thì đuổi tới, ả ta đang truy đuổi các người sao? Ta thấy trời đã sáng, bọn chúng không phải trở về sào huyệt rồi ư?”
Lạc Phong, Lạc Nguyệt dị dạng trừng mắt nhìn Quan Vũ một cái, nghĩ thầm người này khả năng bệnh không nhẹ, người khác trốn yêu quái còn không kịp, hắn lại trông chờ yêu quái tới tập kích. May là Tiểu Lục Tử vừa mới giới thiệu võ kĩ đao pháp của Quan Vũ, nếu không phải vậy sớm có người kêu hắn ra giáo huấn rồi.
Đột nhiên lúc ấy, một trân gió tanh nổi lên, như có ngàn vạn con tằm ăn lá, lại giống như trăm vạn dã thú gầm gừ, mặt trời mới mọc cũng bị mây đen che phủ, tiếng kêu quái dị ô ô giống như oan hồn khóc lóc kể lể, lanh lảnh bên tai không ngừng. Mọi người kinh sợ, nhao nhao lấy ra vũ khí nhìn lấy chung quanh, phát hiện rừng cây giống như biến mất, toàn bộ được thay vào một nhóm trùng thú mắt đỏ rực.
“Ca ca, muội sợ!” Thượng Quan Đào Đào vèo một tiếng chui vào trong lòng Tiểu Lục Tử, thứ sợ hãi này không phải giả trang, mà là hoảng sợ phát ra từ trong nội tâm, nàng bịt lấy lỗ tai, muốn đề kháng lại ma âm u oán, thân người run rẩy lẩy bẩy.
Vương Tiểu Lục biết tâm tình nàng ta, nàng từ nhỏ cẩm y ngọc thực, được trưởng bối nuông chiều, nào thấy qua cảnh sát lục yêu dị chân chính, ngay cả Tiểu Lục Tử từng chịu qua dạy dỗ khổ cực cũng có chút khẩn trương, bởi vì khung cảnh giống như tu la địa ngục này không phải tiểu yêu quái thông thường, rất có khả năng là yêu vương hoặc giả loại sinh vật ác ma.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?