Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Cave mãi vẫn là cave (phần 2)
“làm sao mà hỏi được”
“thì…đợi nó về rồi hỏi nó ấy”
“khi nào Thắm về”
“không biết”
“Thắm đang ở đâu?”
“ở đó”
“đó là đâu?”
“đừng có hỏi tao nữa”
Sami gào to 1 tiếng,những sợi mì đổ ra vương vãi.
Chị ta ôm dĩa chạy tới bồn rửa bát ,xả nước ào ào.
Vẫn không chịu thua,tôi tiếp tục hỏi dồn dập :
“tình cảm em với Thắm thế nào chị hiểu rõ nhất,sao bây giờ lại nỡ lừa dối em?mấy tháng nay em sống trong dằn vặt,bộ chị muốn em cứ tiếp tục đau khổ sao?chị là đồ nhẫn tâm!”
“tao không phải người nhẫn tâm,tao vô can trong chuyện này”
“vậy chỉ cần nói Thắm đang ở đâu thôi”
“không biết”
Tôi gắt giọng :
“địa điểm?địa điểm?địa điểm?em cần 1 cái tên”
Sami bịt kín hai tai nhắm hướng cầu thang phóng thẳng.
“chị đứng lại đây,mau dừng lại đi”
“tao xin mày,tao lạy mày,con Thắm nó mà biết tao nói với mày nó giết tao mất”
“chuyện chỉ có em và chị biết,không thể có người thứ 3 đâu,em cam đoan!”
“tao không nghe lời mày đâu,hu hu”
Bà hoàng toan xô cửa chạy vào phòng,nhưng tôi đã nhanh chóng chụp lấy tay nắm.
Chúng tôi giằng co 1 trận ầm ĩ trên lầu 2.
“em điên lắm rồi chị có biết không?”
“tao cũng đang nổi khùng mày không thấy à?”
“khốn nạn”
“chết tiệt!”
Cả hai quay sang quạu nhau ầm ĩ.
Cái mỏ Sami to không kém Linh DJ,chị ta hét vào tai tôi muốn bể màng nhĩ.
Dường như điên tiết quá,tôi ghì chặt lấy hai cánh tay chị,gào thật to :
“mẹ kiếp,đêm nay nhất định em phải biết sự thật. chị phải nói ! phải nói!”
“á ái..đau tay tao,bỏ ra mau.”
Tôi sôi máu dộng từng cú thật mạnh vào cánh cửa,nắm tay đỏ rần rần.
Sami la lên khiếp đảm “thằng nhóc này , mày điên rồi à?chuyện chẳng có gì hệ trọng sao mày cứ thích làm căng lên thế !?”
“không,có đấy! mọi người đều lừa dối em,coi em là trò hề,chị tưởng em không biết à?”
Giờ phút này , nỗi bi phẫn,nỗi tuyệt vòng dồi nén trong lòng mấy tháng qua cứ thế tuôn trào xối xả,tôi gục xuống sàn nhà,vò đầu bứt tai.
“em thấy bản thân không khác gì thằng đần! chị có hiểu không?không! chị đâu có biết cái mã mẹ gì ! suốt ngày chỉ ăn với ngủ là giỏi thôi. Con người chị vô tư lự đâu có giống như em”
Phát tiết nỗi đau chán chê,tôi lại đưa tay đấm vào tường rầm rầm.
Cánh cửa sổ lớn đối diện chúng tôi,nhìn ra ngoài trời, mưa lâm râm.
Haizzzz, “tao mệt cho bọn mày lắm rồi đấy”- Sami bỗng thả người,ngồi phịch xuống cạnh tôi .
“con Thắm có rất nhiều bí mật. những bí mật trong đầu nó không ai có thể đoán được”- chị thở dài sườn sượt – “đến tao đây cũng không biếbiết gì đâu,thật đấy! chuyện nó đang ở đâu hay làm gì,tao cũng không dại nhắc đến để mang vạ,cho nên…”
Sami khoác vai tôi thân thiện “cho nên mày buông tha tao đi có được không?cứ im lặng mà sống rồi đến trường đi học như bình thường. khi nào con Thắm trở về,tự nó sẽ giải thích với mày.ok?”
Lời nữ hoàng nửa như an ủi , nửa như cầu xin tôi tha mạng cho chị ta.
Chợt nghĩ đến Thắm biến mất không lí do,máu lửa tôi sục sôi.
“chị nhất định không nói đúng không?”
“không nói được”
Nhìn bóng đêm ngự trị bên ngoài khung cửa,trong đầu tôi vụt lên 1 suy nghĩ,cả người đứng bật dậy.
“ê này , mày đang làm cái trò gì đấy?”
“em quẫn lắm rồi,khốn nạn lắm rồi chị ạ”
Dứt lời,đôi chân tôi lao thẳng tới cửa sổ.
“ê ê ê…cái thằng này,mày điên rồi,điên thật rồi,dừng lại,dừng lại mau!”
Hai tay tôi đã túm chặt lấy bậu cửa , hai mắt long lên giận dữ,máu toàn thân đã dồn hết lên đỉnh đầu.
Nhìn bộ dáng tôi lúc này, thực giống với Chí Phèo trong tiểu thuyết của Nam Cao.
Sami ngó thấy đã thất kinh,đôi cánh tay ôm chặt lấy người tôi,luôn miệng la
“đừng có nghĩ bậy,leo xuống mau,cái thằng mất dạy này , tao nói mà mày không nghe à?”
“phải rồi,không có ai dạy em đâu,không ai dạy em cách giữ bình tĩnh khi người yêu lừa dối mình đâu”
“vậy mày đợi con Thắm về hãy tự tử”
“đợi Thắm về hốt xác luôn cũng được”
“mày đừng có hù tao,tao sợ lắm rồi đó”
“chị còn không nói thì em chết cho chị vừa lòng”
Tôi nhổm người,nửa thân đã ở bên ngoài cửa sổ.
Sami gào thét,nước mắt nước mũi nhão nhẹt :
“mày mà làm bậy tao chôn luôn mày,con Thắm không biết chỗ nào đào lên đâu,xuống ngay!”- cả người chị ta đầm đìa mồ hôi,dây thần kinh căng hơn dây đàn.
“được,chỉ cần chị chịu nói rõ ràng,em sẽ ngồi im lắng nghe,sẽ không có bất cứ quyết định gì ngu ngốc. em thề ! sau này cũng ko để Thắm làm khó chị. Gia đình đĩ điếm đã nói là làm”
“không đúng,phải nói là : đã chơi phải chơi cho đẹp”
“được,đã chơi phải chơi cho đẹp”
“Thôi được rồi, mày mau leo xuống,rồi mình vào phòng khách nói chuyện”
Sau khi đã đạt được thỏa thuận với tôi,Sami chốt kín các cửa sổ,cửa ra vào,sau đó cất hết dao kéo,các vật nhọn trong bếp.
Trong phòng khách,Sami đưa cho tôi 1 li nước bằng nhựa thay vì thủy tinh như mọi khi.
“chị khéo lo,em không tự tử bằng 1 cái li thủy tinh được đâu”-tôi nói.
Mà thực ra,ban nãy dọa nhảy lầu cũng chỉ là tiểu thuật qua mặt bà nữ hoàng,nếu đối phương là Nhi Cây Trâm thì tôi đã cầm chắc thất bại.
Bởi lẽ cửa sổ chỉ ở lầu hai,bên dưới là khoảng cỏ tươi,bụi cây xanh um.
Nếu tôi nhảy,cùng lắm thì què chân,xác suất mất mạng cực thấp.
Sami ngồi đối diện tôi,căng thẳng tột độ.
“mày mà làm ra chuyện gì ngu xuẩn thì tao sẽ đích thân đạp mày xuống từ cái cửa sổ trên lầu,nghe rõ chưa?”
“nghe rõ rồi,mau vào chuyện chính đi”
“uống nước cái đã”
“em vừa uống rồi”
“cứ uống nữa đi”
“xong rồi đó,vừa lòng chị chưa?”
Bấy giờ Sami mới chịu mở lời :
“Hai Mặt này,chị cũng rất muốn nói thật với mày ngay từ đầu ,nhưng mà con Thắm trước khi đi đã dặn kĩ bọn tao ko được đứa nào bép xép, thứ nhất là tốt cho nó , thứ hai cũng chính là tốt cho mày . vì thế, bọn tao ko nói với mày ko phải do xấu xa gì,chỉ là đang muốn giúp mày bớt đau khổ đó thôi!”
“em hiểu mà,chị nói đi,rốt cuộc thì Thắm đi đâu,đã xảy ra chuyện gì?”
“haizzz…con Thắm ở 1 nơi xa,đích thực là có chút vấn đề.”
Sami thở dài não nề 1 hồi mới nói :
“nó đi nước ngoài rồi,bởi vậy mới liên lạc điện thoại không được,chắc đi vài tháng đấy”
“đi nước ngoài vài tháng?” – “chết tiệt thật!”
Tôi đấm bộp bộp lên thành ghế sofa
“tự nhiên đang yên đang lành đi nước ngoài làm gì?”
“đi nước ngoài vài tháng mới có phước được leo lên làm bà chủ của 1 cửa hàng trang sức vàng bạc đá quý,1 xưởng chế tác đá mỹ nghệ và 2 shop thời trang trên đường 3/2 đấy. đó là chưa kể đến bất động sản ở Bình Dương đâu”
“thì ra là đang đi đầu tư làm giàu à?haha,sắp thành bà lớn rồi đấy nhỉ?” – tôi cười gằn từng tiếng rồi nói lời bất mãn :
“Thắm đi nước ngoài thì cứ bảo là đi nước ngoài,không thèm nói với em một tiếng,chẳng phải là đi cùng đàn ông hay sao,hừ,lại là làm tiền,đã ăn sâu thành bản chất rồi.”
Mi mắt sami tức thì dựng đứng lên đầy đe dọa.
“làm sao?làm tiền thì sao?bữa nay mày biết khinh rồi à?”
“thôi,quên đi”-miệng đáp nhạt nhẽo,trong đầu tôi ko ngăn được những suy nghĩ tầm thường về tấm thân nhơ nhớp của Thắm.
“mẹ kiếp,cái gia đình này toàn đĩ,mà lại là đĩ chúa chứ không phải thường đâu. Chúng tao ăn sương quen rồi cho nên đến chết cũng không bỏ được thói lẳng lơ. đứa nào cũng dâm,đứa nào cũng hứng tình hết!”
“chị thôi đi được không”
“tao không thích thôi đấy,mày bức tao nói cả ngày nay còn tính tự tử, vậy mà bây giờ ko cho tao nói à?”
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?