Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Truyện sex phong nguyệt đại lục
Diệp Thiên Long cau mày, lắc đầu nói:
– Lệ Điệp cô nương, nàng là một nữ nhân thể chất yếu ớt, làm sao có thể chịu được sự cực khổ trong quân đội. Hãy từ bỏ ý niệm ấy đi!
Đôi mắt của Lệ Điệp tỏa ra một cái nhìn cừu hận không gì có thể sánh được:
– Ta phải báo thù cho tỷ tỷ!
Diệp Thiên Long đang suy nghĩ làm thế nào để thuyết phục Lệ Điệp, thì đã thấy Nam Cường hùng hục chạy tới:
– Phát hiện gần một vạn Á Tố quân đang tiến đến nơi này.
– Toàn quân xuất chiến!
Diệp Thiên Long nghe được đối phương chỉ có một vạn quân, nên liền quyết định tiêu diệt gọn.
Đối với quân đội của Vu Phượng Vũ, đặc biệt là đội kỵ binh tinh nhuệ nhất, thì việc tập kích một cánh quân Thú nhân không phòng bị là một việc rất đơn giản, huống chi, bây giờ lại còn là lấy nhiều diệt ít. Trận chiến kết thúc rất nhanh chóng. Toàn bộ đám Thú nhân truy lùng họ đều bị tiêu diệt sạch.
Sau khi nói vài câu độc mồm độc miệng, Diệp Thiên Long liền hạ lệnh nhanh chóng ly khai chiến trường. Lúc này, Lệ Điệp đi tới, nói với Diệp Thiên Long rằng nàng rất quen thuộc địa hình nơi đây, biết rõ nhiều đường mòn có thể dẫn về Pháp Tư Đặc. Tất nhiên, điều kiện để nàng trợ giúp là phải đồng ý cho nàng gia nhập quân đội. Diệp Thiên Long không có biện pháp nào khác, đành phải đồng ý điều kiện của nàng. Lúc đó Lệ Điệp mới dẫn bọn họ đi qua Lang Sơn, theo đường mòn đi về Pháp Tư Đặc.
Đến khi trời chập choạng tối thì bọn họ đi đến được một gò núi. Nhìn về phía sau, cách đó không xa thì thấp thoáng có ánh hoa đăng, thì ra đó là nơi tập trung của đại quân hai nước Á Tố và Pháp Tư Đặc.
Đã đến đây rồi, nên Diệp Thiên Long quyết định nghỉ ngơi một đêm, chờ sáng mai sẽ đi tiếp.
Bố trí ổn thỏa xong, Diệp Thiên Long cầm lấy không ít vàng bạc đi tới chỗ chúng nữ. Doanh trướng nơi các nàng nằm trong khe núi, nên rất là an tĩnh. Thấy Diệp Thiên Long tiến vào, chúng nữ liền rối rít đứng lên chào đón và mời hắn an tọa. Nhìn chúng nữ sau khi đã sửa sang lại y phục, diện mạo, Diệp Thiên Long có cảm giác như loạn mắt bởi màusắc. Những nữ nhân này, mỗi người đều có tư sắc xuất chúng, hơn nữa, lại có lòng cảm kích đối với ân nhân cứu mạng là hắn, cho nên lời lẽ của họ rất dịu dàng, khiến cho hắn nhất thời mê muội và không biết mình đang lạc tới chốn nào nữa.
Diệp Thiên Long đón chung trà từ một thiếu phụ mặc áo tím, hắn nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói:
– Các vị mỹ nữ…..
Câu đầu tiên của hắn đã làm cho cả nhóm phải phì cười.
– Ngày mai, ta sẽ phái người đưa các nàng rời khỏi nơi đây, nên bây giờ ta đến tiễn các nàng.
Nói xong, Diệp Thiên Long liền đưa vàng bạc cho họ và nói tiếp:- Các nàng đã chịu khổ không ít rồi, những thứ này xem như là một chút lòng thành nhé!
Mỗi nữ nhân nhận được một số vàng bạc có giá trị không ít từ tay Diệp Thiên Long, vì thế mà đối với vị tướng quân này, họ lại càng thêm phần cảm kích. Đa số các nữ nhân ở đây đều có xuất thân bình dân, gần như là không có vàng bạc quý giá gì, và cũng có không ít người cho rằng họ đã nhân họa đắc phúc. Với số tiền này, các nàng có thể sử dụng đến hết đời.
Diệp Thiên Long cũng là người rộng rãi hào sảng. Vàng bạc hắn cướp được từ doanh trại của Thú nhân đều mang đến phát cho các nàng. Bởi vì hắn nghĩ sau này khi quay về thì thế nào cũng phải nộp lên trên. Với Pháp Tư Đặc đế quốc, số vàng này cũng không đáng kể là chi, nhưng đối với những nữ nhân này mà nói, số vàng bạc ấy thật rất là hữu dụng. Nhìn thấy bộ dáng mừng rỡ tột độ của các nàng, Diệp Thiên Long cũng hết sức cao hứng.
Lệ Điệp đi tới trước mặt hắn, nói với giọng lo lắng:
– Ta không cần nhiều tiền như vậy.
Diệp Thiên Long thản nhiên nói:
– Không, nàng cũng phải xuất hành cùng với các nàng ấy.
Lệ Điệp phẫn nộ trợn mắt hạnh:
– Cái gì? Quả nhiên là ngươi muốn đổi ý. Chẳng phải là ngươi đã đáp ứng ta sao?
– Ý ta ý đã quyết rồi. Nàng không thích hợp để gia nhập quân đội. Hãy trở về tìm một nam nhân tốt để trao thân gửi phận đi.
Diệp Thiên Long vừa nói, trong mắt hắn cũng vừa ẩn hiện nét cười cười.
– Ngươi ……
Lệ Điệp tức giận đến run người. Đôi mắt đẹp long lanh ngấn nước, nàng dậm mạnh chân, rồi quay người bỏ chạy, chỉ để lại phía sau hai hàng lệ châu. Một thiếu phụ vội vàng chạy ra ngoài, khuyên nhủ nàng.
Diệp Thiên Long không thèm để ý đến nàng, mắt không rời các mỹ nữ kia, sung sướng hô to:
– Các mỹ nhân, chúng ta không say không nghỉ.
Quần áo đầy màu sắc, thân hình uốn lượn, vv…chúng nữ nhất nhất đều chiều theo ý muốn của Diệp Thiên Long. Trên cõi đời ô trọc này, cuộc sống được đắc ý đến thế này là cùng. Sau này trở về, chưa biết phải chịu bị xử phạt như thế nào, nói không chừng sẽ còn bị rơi đầu nữa cũng nên. Nếu tiền đồ không thể đoán trước được, vậy thì chi bằng bây giờ còn sống được phút nào thì cứ vui say phút ấy. Có cơ hội thì cứ tận tình hưởng thụ một phen.
Vì suy nghĩ như vậy nên vị Thiên kỵ trưởng này của Pháp Tư Đặc càng ra sức hưởng thụ. Cũng bởi vì giây phút hoang đường ấy mà ác danh của Diệp Thiên Long lại gia tăng thêm một giai thoại, “Lưu manh tướng quân” – danh xưng đã được gán vào cho hắn.
Trong nhất thời, khắp nơi trong trướng đều tràn đầy xuân sắc, phô bày ra cảnh tượng cực kỳ dâm mỹ, thỉnh thoảng còn truyền ra những tiếng thở gấp và những âm thanh động lòng người văng vẳng giữa trời đêm yên tĩnh.
Sáng sớm tinh sương, tiếng chim hót vang đánh thức Diệp Thiên Long. Sau nhiều lần khổ cực thì hắn mới chui ra được từ những vòng tay ấm êm của chúng nữ. Một đêm cuồng hoan cũng không thể khiến cho hắn mỏi mệt, mà ngược lại, chúng nữ mới là những kẻ mất sức và không chịu nổi, phải kêu tha liên tục. Giờ phút này Diệp Thiên Long mới thấy rõ được cơ thể mình có sự biến hóa và nội lực cũng được tăng trưởng.
Từ thời khắc này, hắn có lòng tin mạnh mẽ đối với chính mình, và với tương lai sau này thì lại càng chắc chắn hơn, chỉ cần tiếp tục cố gắng làm theo lời của lão nhân năm xưa thì hắn sẽ có năng lực rất cường đại.
Ngọc thể của chúng nữ nằm ngổn ngang vô lực trên thảm, những đôi mắt đẹp chan chứa tình cảm nhìn Diệp Thiên Long với tinh thần phấn chấn bước ra ngoài, tất cả đều nổi lên sự sùng kính đối với nam nhân kỳ dị này. Bởi vì trong thời đại chiến loạn không ngừng, tất cả những kẻ có quyền thế đều xem tính mạng người khác như cỏ rác, mà địa vị của nữ nhân thì lại càng thấp hèn hơn, người có thể nghĩ cho các nàng quả là rất ít. Mà nhất cử nhất động của vị tướng quân Pháp Tư Đặc này đều lộ ra những điểm hoàn toàn khác biệt với người khác, thậm chí đôi lúc còn trái với lẽ thường nữa kia.
Chỉ có điều họ không biết rằng, nam nhân ấy trời sinh đã có bản tính háo sắc như thế rồi. Đối với hắn mà nói, hưởng lạc mới là chuyện trọng yếu, và tất cả mỹ nhân đều đáng được coi trọng.
oooOooo
Bước ra khỏi trướng, Diệp Thiên Long cảm nhận được bầu không khí mát mẻ trong không gian. Hắn ngửa đầu hít một hơi thật thoải mái, và trong lòng cảm thấy rất thư sướng. Nhớ tới ánh mắt kính nể và sùng bái của chúng nữ, hắn không khỏi ngấm ngầm đắc ý. Hắn làm cái chuyện thuận nước giong thuyền này thật là sảng khoái, vừa khẳng khái giúp người, lại thu được lợi ích cho bản thân, những chuyện như thế này thì mai mốt phải làm nhiều một chút mới được.
Vừa đi được hai bước, Diệp Thiên Long liền trông thấy được một bóng dáng mỹ miều xuất hiện ngay trước mắt, thế là hắn vội dừng lại.
Chỉ thấy Lệ Điệp đang ngồi một mình trên tảng đá lớn, lưng dựa vào một gốc cây đại thụ, đầu cúi xuống, đôi mắt đẹp khép hờ, hai tay ôm đầu gối, chiếc cằm nhỏ xinh tựa lên đầu gối. Trên mặt thoáng có ngấn lệ, thân thể mềm mại với bộ y phục phong phanh trong cơn gió sớm đã làm toát ra một dáng vẻ yếu đuối vô ngần.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?