Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Loạn luân với dì Hương dễ thương
– Cô ơi…
Cô Hiền dịch nhẹ cổ và nghiêng mặt, nhìn cô, tôi nói nhẹ nhàng:
– Cô làm người đầu của cháu nhé?
– Nhưng mà cô già rồi Thuận à…
– Không đâu, cô đẹp như cánh đồng lúa đang trổ đòng đòng, mặn mòi như…
– Thôi, nịnh cô đấy à.
Ngả dần xuống, môi tôi chạm nhẹ môi cô Hiền đỏ tươi như cánh hoa mười giờ đang nở, không biết ý cô trong bụng thế nào, chỉ thấy bàn tay cô đặt nhẹ lên vai, kéo nhẹ cổ tôi vào sát cô như mách bảo. Thế nằm của cô vẫn úp xấp xuống gường, chỉ có vùng cổ nghiêng nghiêng, tay trái đưa lên làm nửa người phía trên của cô hơi ngửa trở ra, khuôn ngực đẫy đà, thật gần hai vú dưới lớp áo bày ra trước mắt. Nó như cái vật trong tay ông thầy phù thủy sắp sửa thôi miên, mách bảo tôi rằng hai trái bưởi kia mọng nước, láng trơn làn da cuối mùa khó tìm, đậm đà hương vị ngọt khi ngậm vào đầu lưỡi. Cái trì kéo vai của cô Hiền nhè nhẹ, sắp đến đích rồi, bão to, chao đảo… trống đổ dồn trong lồng ngực, thì thụp keo vật năm xưa như sắp hiện ra, đã lên trên sới hai đô nhảy vờn, có muốn trở lui cũng không ai cho xuống. Vệt môi phớt nhẹ, ánh mắt cô cháu đong đưa XÓM NÚI hôm nào, nổ bùng tối tăm xây xẩm, vừng khói bùng lên, trùm kín không gian. Cô cháu đêm nay ôm nhau thật chặt, phút bất ngờ băng qua như dòng thác, kéo căng lồng ngực dồn nén lâu nay, bật ra hơi thở hào hến nghẹn ngào, miết mạnh nụ hôn bừng bừng, nghẹn tắc.
Bao nhiêu nước miếng, trào ra, nuốt vội, hạ xuống, bừng lên trong cuống họng, kéo căng khuôn ngực, căng cứng thân người, rùng rùng như một đoàn quân phụ trợ phía sau, đẩy mạnh mông tôi áp tới ép lên sát đùi cô Hiền đang thả dài trên mặt chiếu, bắp chân trắng hồng ánh lên vài sợi lông tơ bàng bạc. Nhai nuốt bờ môi xì xoạt, nửa người phía dưới đùi tôi đè lên chẹn ngang giữ chặt cô Hiền, nhúc nhích bờ mông nhấn xuống nửa người, bụng cô day dụi mấy lần, bỗng đờ ra mềm oặt, miệng cô rút lại, hơi thở như con cá trúng phải thuốc mìn, mấy giây chao đảo mắt cô lờ đờ rồi khép vào nhẹ bờ mi. Cô Hiền mở mắt, mỉm cười, bàn tay cô vuốt lên mấy giọt mồ hôi lấm tấm đang rịn ra trên trán tôi, vén lên mấy sợi tóc loà xoà hồi sau cô bảo:
– Cái điều Thuận hỏi, cô là phụ nữ đầu tiên, giờ đã có rồi… Thuận về giường bên kia ngủ nhé.
Tôi như chiếc xe đang bò lên đỉnh dốc, bỗng dưng tài xế đạp phanh dừng lại hành khách trên xe chơi vơi chẳng hiểu điều gì…
“Phố huyện năm xưa, buổi chiều thứ bảy, chú Hùng lái xe đang cùng mấy chú trong khu tập thể treo cổ con cầy lên gốc cây xoan làm thịt. “Ẳng ẳng…” Tiếng con cầy rên lên khi bị cắt tiết… làm lông, thui vàng, pha thịt dãy nhà tập thể như mở hội ăn mừng. Đám trẻ chúng tôi bu quanh nô đùa ngó nghiêng trố mắt thèm thuồng, mùi nồi nhựa mận hấp ở phía trên miếng thịt thật dầy, lửa to bốc khói, cái mùi trong đời đã ngửi một lần khó ai quên được… phía ngoài gốc mít trên đám than hồng, gần chục xóc chả, bóp tương, giềng, mẻ, cái quạt trong tay phe phẩy lên mặt đám than cháy cạnh, giọt mỡ nhỏ xuống bếp tí tách phát ra tiếng lèo xèo. Ai nấy đợi trông, lát nữa dọn lên chả chó, lá mơ, đậm đà li rượu tăm quốc lủi.
Bao nhiêu ánh mắt, nụ cười bừng lên hy vọng, bỗng đâu tắt lịm khi lũ trẻ xô đẩy, cãi nhau vô tình gầu nước trên tay cô Bân đi ngang, bị lũ trẻ xô phải dội xuống đánh xèo, khói bốc, tro than, lùng nhùng đám chả, ướt nhoét, ánh mắt thẫn thờ nuối tiếc, trời ơi… mười xâu chả chó, cái điều sung sướng sắp xảy ra bỗng nhiên tắt lịm.”
Mặt tôi thuỗng ra tẽn tò ngượng ngùng, người như nhũn xuống, im lặng tôi xoay ngang nhè nhẹ thả chân mặt nhìn ra cửa cúi gằm lí nhí tiếng tôi:
– Cháu cảm ơn cô… có gì không phải cô cho cháu xin lỗi nhé, thôi cháu về giường đây.
Phút giây im lặng, thinh không tĩnh lặng như tờ, khi đợm người chân tôi vừa chạm nhẹ xuống nền nhà lạnh lẽo, nửa người cũng vừa chớm nhấc dậy, nhưng lạ hai vai như có cái gì đặt nhẹ lên trên, bàn tay cô Hiền hình như níu lại, thả xuống vòng tay cô Hiền bỗng ôm tôi thật chặt. Lực kéo vòng tay của cô diễn ra nhanh lắm, áp sát sau lưng ngực cô nóng ấm êm dịu, cổ cô tì nhẹ lên hõm vai tôi, ngả dần cô bảo:
– Đúng là chúng nó bảo Thuận là tồ, mới nói vậy mà tính bỏ đi thật hả? Có đi cũng chào cô cái chứ, làm cô chết cứng lên rồi bỏ đi thanh thản, như kẻ vô tình, nào quay lại đây…
Vòng tay cô xoay nhanh, bất ngờ tôi ngả nghiêng người dụi xuống đè lên, cả tấm lưng tôi nằm ngang bụng cô, ôi… bao nhiêu tro lạnh lại nhen lên đỏ hồng đám lửa. Vặn nhanh nửa người, thân tôi đè lên trên thân thể cô Hiền đang nằm ngửa, hai tay chống nhẹ xuống giường, vùng mu đày đặn của cô nằm ngửa hẳn ra, úp xuống con cu cọ nhẹ, cảm giác thân thương như nằm trên người vợ trẻ.
Cô Hiền nở nụ cười thân thiện hàm răng trắng xoá, môi cô khép lại chờ đợi điều gì. Cúi xuống nụ hôn vội vàng gắn chặt, hít hơi ngước cổ, bừng bừng con cu chuyển động tì lên mu lồn nóng ấm, hai chân cô tự động dạng hẳn ra, cô Hiền co chân, gót chân chuồi đạp, tiếng rên nho nhỏ đôi lúc phát ra:
– Thuận ơi….ôi… ôi…
Cô đưa tay lên kéo nhanh cái áo tôi đang mặc trên người, nghiêng người tôi xô xuống cái quần của tôi đang mặc, con cu bật ra, cô Hiền ồ lên:
– Ôi trời, sao to thế…
Bụng cô hóp lại, mông nhớm nhẹ trở lên, cái đáy quần short trắng của cô nhè nhẹ lật ra, kia rồi, thấm đẫm cái đáy quần trong ướt át dính vào háng cô nở rộng vun dầy, đùi cô sao trắng thế, e ấp khoảng không ngã ba lồn cô nằm đó, lấp ló đám cỏ ló ra đen đậm xanh rờn. Mùi hương ngật ngừ, mùi lồn đàn bà con gái, dậy lên cánh mũi phập phồng nở rộng hít hà, thoang thoảng bay ngang đặc quánh căn phòng…
Bừng dậy cô Hiền như đang sống lại mối tình đầu, phá nát đời trai cháu Thuận của cô sao giống cái đêm lần đầu cô được địt, cả hai bồng bềnh chờ đợi, Cả hai không còn thời gian nói lời nào thừa thãi lúc này lồn cô đã ướt lắm rồi.
– Thuận không đút nhanh con cặc vào lồn cô Hiền sẽ bẻ gãy cu nhét vào lồn cô đấy Thuận!
Phía trên vú cô tràn ra khoảng ngực, tuy không rắn chắc như vú dì Hương, nhưng nó lung linh sáng lóa vun cao như ngọn hải đăng, lung linh trên ngực như của cô. Ánh mắt của tôi không rời như người thủy thủ trông thấy ngọn đèn, bẻ lái dẫn con tầu cập bến, mỏ neo thật dài từ từ thả xuống, giãn ra thật nhẹ, hai mép lồn cô như bỗng mỉm cười, vào dần, chìm khuất lồn cô ngậm chặt, cô Hiền ưỡn nhẹ hông lên, cả tấm thân tôi đè xuống như người hoa tiêu lái con tầu nặng len lỏi vào luồng, khe lồn cô Hiền như hai bờ cỏ lau phất phơ loà xoà theo cơn gió. Đè lên mặt nước, sóng tình dung rinh tràn ra xô nhẹ vào bờ, mũi tầu nhè nhẹ đè lên khe hẹp đỉnh mu, đôi lúc chờm lên. Con cu căng cứng tuột ra, day dụi, lần tìm, vội vàng chỉnh hướng đâm ngang, xỉa ngược, cỏ lau ướt át xô dạt xẹp xuống, bừng lên đám lông sao mà đẹp thế.
Tiếng rên bật ra cô Hiền như không kìm được, âm thanh tình dục trào ra trong ngực, làm thằng cháu Thuận thêm cuồng loạn, con cu căng cứng, bóng lên lớp nước như được xoa dầu, nhóp nhép đâm mạnh vào kẽ hở lỗ lồn.
– Cô… cô.
– Ôi… ôi sao địt mạnh thế… Thuận ơi… vỡ… vỡ…
– Vỡ gì hả cô?
– Vỡ lồn cô mất!
Nhịp đẩy bừng nhanh bao nhiêu đêm nay tôi mơ tưởng tới dì Hương, cô Lài trong mộng, giờ thật sự có đây rồi, cô Hiền xóm núi, trắng hồng thuần khiết ngọt dịu, đậm đà, cái tình của gái một con. Cô ưỡn hông lên, ép nhẹ mu lồn đón lấy những nhịp vào ra, con cu căng mọng, dập xuống háng cô, âm thanh lốp bốp.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?