Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Mẹ với con trai hoan lạc
Thế mà thằng bé vẫn gạ : mẹ nghe con, mẹ đi bước nữa đi, ở vậy uổng phí cả cuộc đời. Tôi trợn mắt nhìn nó hỏi đon đả : mày không sợ mẹ đi lấy chồng rồi mày bị hất ra đường sao. Nó ron rỏn trả lời tôi : ai chịu điều kiện cho con ở chung thì con mới để mẹ cưới, còn không thì con giữ chặt làm của riêng.
Tôi bật cười về lối lý luận cà chớn của nó. Nghĩ bụng tôi mà muốn thì có giời may ra mới cản được. Tuy vậy tôi vẫn thúc : mày cà kê dê ngỗng hết cả ngày giờ, muốn gì thì thực hiện đại đi, cho mẹ khỏi sốt ruột. Tôi thấy con xòe rộng hai bàn tay ra như lá sen, ôm bưng lấy hai vú lắc sóng sánh như đong mớ sương sa, rồi hôn chụt chụt từng cái.
Cái thằng bé choắt mà điện mạnh vô chừng. Nó vừa chạm sơ sơ thì hai đầu vú đã cương lên, chĩa thẳng ra trước. Cái núm vốn bé như hạt lựu, giờ nở trương thành hạt đậu ván. Thằng bé khảy khảy, hai núm bật bật như cao su. Nó chắc lưỡi reo như con nít : hay thật mới đây nó lịt lịt, khoét lõm vào như bị xẻ thành đường, vậy mà con vừa búng búng nó đã lồi hẳn ra và chĩa chĩa coi rất thích.
Tôi chấn chỉnh con : mày ngu như chó, vú ai chả vậy, có hơi tay người khác phái là nó cương lên thôi. Và để con hiểu thêm, tôi ví von ra cái điều kinh nghiệm : thì mày thử ví với hoa mắc cỡ cũng vậy, nó đang nở phình mà có ai chạm là nó cụp lại, đó là lẽ tự nhiên.
Nào dè Cún ta cười hích hích trêu ghẹo tôi : mẹ nói trật bản lề rồi, ừ thì hoa trinh nữ ai đụng vào nó sẽ cụp, nhưng vú mẹ đang nhăn nheo, mềm xèo mà con sờ vào nó lại nở bung ra là tại làm sao. Tôi đối đế nên mắng át : thế mày tính cù nhầy với mẹ thì để tao cất dẹp cho hết nói ba xàm ba đế.
Cún vội xun xoe lấy lòng : con đùa tí mà mẹ cũng bốc, mẹ dễ giận thật. Con cái mà mẹ cứ chấp nê như người ngoài. Hai bàn tay con túm vò cái xú cà cà lên khắp vú tôi. Mớ ren thêu vốn nhẹ song bị chà lâu cũng truyền được cảm ứng làm hai bầu vú tôi hổn hển như người thở dốc.
Cún lau li làm vệ sinh cho mẹ, bàn tay nó đưa tới đưa lui, những mắt ren xóc vào quầng, vào núm làm bật văng mớ vẩy bám ở những nơi nhạy cảm đó. Tôi lao chao cả người, bầu ngực rền rền như đường cày, đường bừa ở ruộng.
Tôi xuýt xoa khe khẽ, Cún càng chà mạnh tay hơn. Cái vòng kim loại niềng nơi cái xú để tôn vẻ đứng của cặp vú cọ quẹt làm vùng ngực tôi bị chà sát như người chùi lư đồng ngày Tết. Tôi nhắm tịt mắt lại hưởng thụ, nghe âm thanh ngấm ngầm của khoái lạc chùn i ỉ vào các tế bào bên trong.
Tôi phải ưỡn ngực ra cho đỡ tức. Thằng Cún nhìn bầu vú tôi nở trọn ven thì để hở một khoảnh lụa ren ra mà bặp bặp mút cái núm vú lều phều. Tôi nghe buốt làm sao và cái sướng chạy tê tê luồn luồn sâu khiến tay chân tôi loóng coóng phải biết.
Tôi trách con cho có lệ : mày xục quá, nhóc ạ, mẹ đến bỗ bã vì mày. Thằng bé vẫn mút tì tì, một tay đè lên cái vú mà nặn xọp xọp. Tôi quíu, có lúc phải vít ôm lấy con cho cái sướng tạm ngưng, chứ không thì đến nghẹt thở.
Cún có vẻ kinh nghiệm nên phán vanh vách : đấy con bú vú mẹ mà mẹ cũng chuyển cả người. Còn nói gì có bác nào bưng bợ vú mẹ như bố ngày xưa, chắc mẹ lăn đùng tại chỗ. Tôi nạt con : mày cẩn thận, ăn nói phải cân nhắc, đừng bờm xơm với mẹ, tao phạt cấm tiệt sờ bú thì treo mỏ, con ạ.
Cún im thin thít. Tôi lại giục : tao đến khổ với bố con mày, dai như giẻ rách, không cho thì tiu nghỉu, để đụng vào thì quên tha. Nó chẳng nói chẳng rằng, nhằm vú mẹ mà nhay mà mút, còn tay thì bóp lia lịa. Bất ngờ, Cún ta hứng chí thế nào mà cắn vú mẹ một phát đau điếng, tưởng đầu vú bị dứt rơi ra.
Tôi phát cáu định tát cho nó một cái nên thân, nhưng nhìn cái mặt bơ bơ của nó y hệt anh lúc ngậm cắn vú vợ, tôi lại thương nên thôi. Tôi cúi xuống ôm chầm hôn hít nó nói nựng : sao mày cắn mẹ đau thế, đứt hết vú mẹ còn gì.
Cái miệng nó xoay tròn vê vê cái đầu vú trong lưỡi, còn tay thì nặn thè lè cái đầu vú bên kia, cả hai lạo xạo, giống đứa bé tinh nghịch xoe hòn sỏi trong tay. Tôi lại hối nó : bú đã chưa, nhả ra cho mẹ còn đi, trễ rồi. Thằng bé cố bú gỡ và bóp thêm vài cái nữa rồi mới ngưng.
Tôi nhìn hai quầng vú mọng sưng và đỏ chót. Tôi dùng hai gờ bên trong bàn tay đặt lên xoa cho cái vú đỡ thốn đau. Tôi mắng con : thằng chó, cắn vú mẹ sứt mẩu ra và nặn thét cái đầu vú lợn cợn, nhức tệ mạng. Cún nhăn nhở cười hì hì.
Tôi nhoáng nhoàng xiềng cái xú lại, gài chốt phía sau và day day cho hai vú trở nên tròn trịa bớt sưng xỉa đi. Cún đứng nhìn tần ngần như tiếc rẻ, ngầm trả giá với mẹ : mẫu đi sớm rồi chóng về cho con bú nữa nhé. Tôi nhăn mặt gạt phăng đi.
Khi tôi uỳnh oàng gài lại vạt áo cánh thì nghe thằng nhóc tỉ tê : vú mẹ bú và xoa thiệt khủng. Vậy mà mẹ đành bắt chúng phải thất nghiệp, tội chưa. Một hai nó lại khuyên tôi đi lấy chồng. Cáu tiết tôi vặc nó : mày xem lão nào được được mày phùn cho mẹ để mày khỏi lải nhải nhắc hoài.
Cái thằng nói gì cũng cười, y như thằng khùng thằng điên nhìn đàn bà con gái cứ chực nhảy xổ vào bóp vú. Tôi vội lảng nhanh, chỉ sợ chậm chân bị vạ nữa, cậu ấm lại vòi xin sờ thì đã trễ càng trễ thêm. Thấy tôi cuốn đi như gió, Cún có vẻ tiếc nên lại dài miệng ra : Mẹ, song tôi đã đóng nhanh cửa phòng, mặc vội áo dài và đi thẳng.
Lình xình mãi rồi tôi cũng thoát khỏi cậu ấm, ba chân bốn cẳng bương ngay đến chỗ tụ họp của các nhỏ bạn. Gọi nhau tiếng nhỏ là cốt hoài niệm một thời dĩ vãng đã qua, chứ mợ nào cũng mõm mòm, ốc vít lỏng le, ổ máy nhão nhợt, vú teo, đít bệu, và thuộc vào hàng “ quá đát “ hết trơn.
Tôi chạy ồ vào khi tiệc đã gần tàn, buồn nhức buồn nhối, các mợ đang sửa soạn chia phần và định ra về. Trông thấy tôi, bọn chúng kêu ầm lên, sinh khí rộn trở lại. Con Hảo xí xọn mắng tôi tàn nhẫn : con mụ bà, mày chui đi đâu mất mặt, hay là chị dấm giúi với anh nào, quật nnhau túi bụi giờ mới xổng ra.
Con Liên hùa vào : tao cũng nghi nghi, cái mặt nó câng câng thế kia, chắc là vừa được tống cho hai ba quả một lúc. Gớm hí ha hí hửng như lợn nái vừa được phủ nọc. Tôi định mở miệng phân bua để tắt đi cái đài của mấy mẹ, nhưng chưa kịp thì đã phải nghe tiếp.
Con Sang tẩm ngẩm tầm ngầm đưa ra ý kiến : chúng mày nói bâng quơ, nó cóc sợ đâu. Đến trễ phải phạt, mình đè béng nó ra lột khám cho chắc ăn, hết chối bay chối biến. Tôi rùng mình hét lên : tao không thích thế đâu, mẹ kiếp, từ ngày ông ấy mất, tao kiêng khem đủ thứ, cần gì khám, chúng mày nhìn cái mặt đưa đám của tao cũng đủ bảo kê rồi.
Dăm con ranh nữa đếch nghe, châm thêm ý kiến vào và hè nhau lột tôi. Hộc hơi vùng vẫy, nhưng bọn chúng đông quá tôi đành chịu. Nó kéo quần, bứt áo, giựt tung áo cánh, đánh trần cái xú và lôi tuột cái sịp ra, tôi lắc lư giữa các bàn tay bọn quỉ sứ, như lọn giò bị bó chặt.
Tôi nghe chúng cười tồ tồ, lòng bực triền miên, đâm oán lây thằng con. Cũng tại nó tất cả, vần vú mẹ lâu lắc lâu lơ, khiến mấy con ngựa ví càng nghi ngờ xoi mói tợn. Tuy nhiên tôi dấu biệt trò diễn của mẹ con vì có hé ra càng tổ là đề tài cho bọn háu đá công kích.
Tôi lăn lộn, giãy giụa, lóc cóc như con cá bị nướng khô trên lửa. Con Sang đầu têu : chúng mày kềm giữ nó để tao làm bác sĩ phụ khoa khám xem nó dấu diếm những gì. Chưa gì tôi đã phát khiếp vì hình dung nhớ những lần bị con ranh khám trước đây.
Mẹ ui, nó xồng xộc khoắng vào giữa háng tôi như khoắng giếng, ngón tay nó ngoe nguẩy thọc vào tuốt trong, móc ngược lên mà điểm, mà lần. Tôi thót cả người vì cấn vì nhột, tôi lào khào chửi : mạ mi, sao mi chẳng tự khám mi mà xấn xổ khám tao. Sư chị, chồng con chị chọc giũa rần rần, chị trốn tội, nên lấy tôi ra khỏa lấp.
Con Sang cười hề hề, mấy đứa khác đè mạnh tay, bó chặt tôi không cho vùng vẫy. Nó móc rột rột, hẳn nhiên là nước dâm tứa ra, chúng nó hí hửng : con bé đến tài, chồng chết mà nhớt còn sung mãn. Mẹ kiếp, của này mà được cái dùi nào nó phạng vào thì phải biết, chỉ có nước giãy tê tê, rên hư hử.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?