Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Truyện sex phong nguyệt đại lục
Đúng lúc Diệp Thiên Long chuẩn bị “nhất tiễn hạ song điêu” thì chút lý trí còn lại trong đầu Liễu Cầm Nhi nhắc nàng nhớ lại mục đích nàng đến đây. Nàng miễn cưỡng ngẩng đầu nói: “Thiên Long, Phượng tỷ gọi chàng đến đại trướng.”
Diệp Thiên Long nghe thế, không ngẩng đầu lên mà hỏi luôn: “Ta làm gì có tư cách để vào đại trướng?”
Lúc này, đầu của hắn đang vùi vào giữa bầu ngực phong mãn của Ngọc Châu còn tay thì bận rộn cởi bỏ quần áo của Liễu Cầm Nhi.
“Chàng được thăng làm thiên kỵ trưởng rồi!”
“Thiên kỵ trưởng cũng không có tư cách vào đại trướng mà!” Diệp Thiên Long vẫn không ngẩng đầu lên. Quả thực chỉ có ‘vạn kỵ trưởng’ mới có thể tham gia hội nghị quân đội.
Liễu Cầm Nhi giận dỗi đưa tay bóp chặt mệnh căn của Diệp Thiên Long nói: “Chàng dám không tuân quân lệnh.”
Diệp Thiên Long kêu lên đau đớn. Hắn ngẩng đầu, la:
“Đau quá! Coi chừng ta đánh cho nàng mông đít nở hoa bây giờ!”
Nghe lời này, toàn thân Liễu Cầm Nhi run lên. Nàng không cầm được, lại nhớ đến tư vị đêm qua bị Diệp Thiên Long tấn công vào cúc môn, kiều đồn tức thì cảm thấy ngứa ngáy. Liễu Cầm Nhi cố thu nhiếp tâm thần, nghiêm mặt nói: “Thiên Long, Phượng tỷ có chuyện quan trọng gọi chàng. Chàng mau tới đó đi!”
Quân lệnh khó chống, Diệp Thiên Long chỉ đành nén lại dục hỏa trong lòng, mặc lại quần áo chỉnh tề dưới sự phục thị của hai nàng. Đương nhiên trong lúc đó, hắn cũng chiếm không ít tiện nghi trên người hai nàng.
Khi Diệp Thiên Long và Liễu Cầm Nhi chạy đến trướng trung quân thì hội nghị đã bắt đầu. Vu Phượng Vũ lườm Liễu Cầm Nhi một cái đầy ngụ ý khiến cho Liễu Cầm Nhi giật bắn người, nghĩ rằng mình có chỗ nào đó chưa sửa sang lại, rồi để cho Vu Phượng Vũ nhìn ra sơ hở hay sao. Thế là nàng theo bản năng nhìn lại quần áo trên người, nhưng không phát giác ra điểm gì bất thường.
Lúc này, Vu Phượng Vũ lại mỉm cười kỳ lạ với Liễu Cầm Nhi, khiến khuôn mặt của Liễu Cầm Nhi hồng rựng lên, vội vàng bước tới ngồi xuống bên cạnh Vu Phượng Vũ.
Vu Phượng Vũ tuyên bố với mọi người việc bổ nhiệm Diệp Thiên Long, người đã lập công ngày hôm qua, làm Thiên kỵ trưởng. Đương nhiên, nếu nàng không nói ra tình huống nóng bỏng lúc đó thì cũng không có ai hỏi đến. Trong quân đội Pháp Tư Đặc, Quân đoàn trưởng có quyền được bổ nhiệm và miễn nhiệm quan nhân từ Vạn kỵ trưởng trở xuống, vì thế cho nên đối với một vị tiền tuyến Tổng đại tướng như Vu Phượng Vũ mà muốn bổ nhiệm một Thiên kỵ trưởng là việc hết sức bình thường; tuy người này từng bị nàng xử phạt trước đây, nhưng những người khác cũng sẽ không có dị nghị. Thế nhưng mọi người trong Tây phương quân đoàn vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ, và sự việc tiếp theo đó lại càng khiến nhiều người ta cảm thấy kỳ lạ hơn.
Thì ra Vu Phượng Vũ lại để một viên Thiên kỵ trưởng vừa mới nhậm chức như Diệp Thiên Long chỉ huy hai đạo du kích quân. Lệnh này vừa ban ra, chúng tướng lập tức xôn xao. Phải biết rằng biên chế một đạo quân của Pháp Tư Đặc gồm 1 vạn 2500 người, do Vạn kỵ trưởng được quốc vương bổ nhiệm thống lĩnh, bên dưới có 12 Thiên kỵ trưởng. Còn một quân đoàn gồm 12 đạo quân tạo thành, trong đó một đạo là hậu cần quân, mà một quân đoàn đầy đủ sẽ có đến 15 vạn người.
Do đó, việc một Thiên kỵ trưởng chỉ huy hai đạo quân là điều cực kỳ hiếm thấy trong quân đội Pháp Tư Đặc. Trừ phi vị tướng lĩnh này có mưu lược cực cao, nếu không tất sẽ khó khiến kẻ khác phục tùng. Bởi vậy, ngay cả chính bản thân Diệp Thiên Long cũng bị quyết định này của Vu Phượng Vũ dọa cho giật mình, đây chẳng phải là muốn lấy cái tiểu mạng của hắn sao?
May mà các tướng lĩnh trong Phượng Vũ quân đoàn đều tuyệt đối tín nhiệm Phi Phượng tướng quân Vu Phượng Vũ, đây là lòng tin được bồi đắp qua nhiều năm. Vu Phượng Vũ đại tướng quân chắc sẽ không phạm sai lầm, cho nên dù bọn họ thấy kỳ quái trong lòng, nhưng cũng vẫn tiếp nhận mệnh lệnh này.
Nhưng người của Tây phương quân đoàn lại không có thái độ giống như vậy, thấy người vốn là bộ hạ của mình lại được Vu Phượng Vũ coi trọng như thế, nên Quân đoàn trưởng Dương Hán là người đầu tiên lên tiếng phản đối. Nhưng Vu Phượng Vũ đã hạ quyết định:
– Diệp Thiên kỵ biết rõ lai lịch địch quân, hắn là lựa chọn thích hợp nhất.
Vu Phượng Vũ dùng mắt phượng oai nghi chậm rãi đảo qua hội trường, cỗ khí thể đó lập tức áp đảo những vị tướng quân đang nhốn nháo bàn luận tại đương trường. Mọi người dần dần an tĩnh lại, rồi cũng chỉ đành chấp nhận sự sắp xếp của Vu Phượng Vũ.
Diệp Thiên Long cuối cùng đã tận mắt biết được sự lợi hại của Vu Phượng Vũ, hắn chặc lưỡi nghĩ thầm:
– Quả là nữ nhân uy phong, nếu là nam nhân nhát gan khi đối mặt với nàng, thì nói không chừng ngay cả đứng yên cũng khó.
Trong lòng hắn dâng lên dục vọng mãnh liệt, hắn quả rất muốn nhìn thấy bộ dạng của Vu Phượng Vũ lúc ở trên giường sẽ thế nào. Không biết một trang tuyệt sắc mỹ nữ mà ngay cả nam nhân cũng thể sánh bằng này, sau khi cởi hết quần áo thì sẽ có biểu hiện thế nào nhỉ. Nghĩ đến đây, bất giác khóe miệng của hắn hơi nhếch lên cười.
Tất cả mọi người nhìn thấy vẻ cười cợt trên mặt Diệp Thiên Long thì không khỏi bội phục đảm lược của người này, bởi vì nếu không nắm chắc thành công thì hắn có thể từ chối, chứ một khi bị bại trận, chắc chắn hắn sẽ bị xử quyết. NgượcNgược lại, nếu thắng trận, đương nhiên đó là lập công lớn, hắn có thể lập tức được thăng lên thành Vạn kỵ trưởng. Theo đó thì hắn sẽ là người lập ra kỷ lục được thăng từ Bách kỵ trưởng lên Vạn kỵ trưởng trong thời gian ngắn nhất.
Vu Phượng Vũ cũng ngấm ngầm tán thưởng hắn, nam nhân này quả thật có điểm không tầm thường. Nàng đưa ra đề nghị này cũng là muốn thử xem đảm lượng của hắn. Nhưng nếu nàng biết được trong đầu Diệp Thiên Long chỉ toàn là hình ảnh lõa lồ của nàng, còn nụ cười trên môi của hắn cũng vì thế mà nở rộng thì chắc chắn nàng sẽ nổi giận ngay.
Vu Phượng Vũ bố trí hành động cho toàn quân xong, chúng tướng liền nối nhau rời khỏi trướng trung quân, ai nấy cũng tự đích thân đi chuẩn bị mọi thứ.
Vu Phượng Vũ đợi cho mọi người ra hết, rồi mới gọi Diệp Thiên Long là người rời khỏi sau cùng, lại hỏi:
– Ngươi có lòng tin không?
Diệp Thiên Long cười hì hì đáp:
– Đại tướng quân giao nhiệm vụ như vậy cho tại hạ thì tại hạ chỉ đành cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, quyết không phụ sự phó thác của Đại tướng quân.
Khóe miệng Vu Phượng Vũ khẽ mỉm cười, Liễu Cầm Nhi ở bên cạnh cũng vội nói:
– Phượng tỷ nhất định là đã có diệu kế, đảm bảo ngươi sẽ thành công! Phải vậy không Phượng tỷ?!
Câu sau của nàng là nói với Vu Phượng Vũ.
Hai mắt của Diệp Thiên Long sáng bừng lên, hắn nhìn chằm chằm vào gò má lúm đồng tiền xinh đẹp của Vu Phượng Vũ. Vu Phượng Vũ bị hắn nhìn khiến mặt đỏ ửng, cố gắng thu nhiếp tâm thần, rồi quay sang dặn dò Diệp Thiên Long một phen. Diệp Thiên Long chăm chú lắng nghe và liên tục gật đầu, trong lòng vô cùng bội phục. Cuối cùng, Vu Phượng Vũ kết luận:
– Nhớ lấy, phải phát huy tối đa tính cơ động của kỵ binh, đánh một kích là lập tức rút lui. Còn nữa, ngàn vạn lần không được ham chiến tham công.
Diệp Thiên Long cảm kích cung kính đáp:
– Đa tạ Đại tướng quân!
Lúc này Liễu Cầm Nhi đứng ở bên cũng nói:
– Diệp Thiên Long, ngươi xem Phượng tỷ hao tổn bao nhiêu tâm tư vì ngươi, ngươi phải cảm tạ tỷ ấy thật nhiều đó!
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?