Bạn đã là thành viên của wap, hãy lưu địa chỉ wap này lại để lần sau tiện online! Hãy giới thiệu wap đến bạn bè để nơi này là chốn hội ngộ của mọi teen trên toàn đất nước!
Truyện sex phong nguyệt đại lục
Tuy động tác của Ngọc Châu chưa thuần thục nhưng vòm miệng nhỏ ấm nóng ẩm ướt của nàng vẫn mang lại cho Diệp Thiên Long khoái cảm không gì sánh được, không khỏi rên lớn vài tiếng. Ngón tay hắn tất nhiên là không để không. Lúc này nó đang làm việc cật lực trên vùng đất mềm mại đậm hương thơm nơi trước ngực nàng. Quả nho chín hồng nơi đó không ngừng rung động, chập chờn dưới ngón tay điêu luyện. Nhũ phong trắng nõn rung lắc, tỏa ra hương thơm mãnh liệt kích thích dục hỏa nam nhân.
Tay còn lại của Diệp Thiên Long lướt trên vùng bụng phẳng lì, hướng về đào nguyên thắng địa. Vượt qua thảo nguyên mềm mại, dừng lại trước động thiêng của đất trời, Diệp Thiên Long quái ác mặc sức chơi đùa trước cửa động. Thân thể mềm mại của Ngọc Châu khẽ run rẩy. Động tác nơi miệng nàng dừng hẳn. Từ cánh mũi phát ra tiếng rên rỉ mê người. Ngọc thể mê người uốn éo theo từng nhịp công kích nơi ngón tay Diệp Thiên Long.
Diệp Thiên Long cảm thấy nơi đó của Ngọc Châu đã trào dâng xuân tình. Dục hỏa của hắn đã sớm ở trên cao, nay nước đã lên thì không thể không dập được. Tiểu đệ đệ rời khỏi vòm miệng nhỏ bé của Ngọc Châu mà chuyển xuống một nơi còn nhỏ bé ấm áp hơn. Nhẹ nhàng tách song túc, Diệp Thiên Long nhìn chòng chọc vào thiên địa nhân gian, vào nơi thần bí mê người của Ngọc Châu. Cánh cửa đã sớm mở toang. Từ trong tỏa ra một mùi hương, lộ ra một cảnh sắc không gì sánh được. Tiểu đệ đệ của hắn tựa như mất phương hướng, chỉ biết oanh kích xung quanh cửa động mà không chịu đi vào việc chính.
Cử chỉ này khiến Ngọc Châu vừa khó chịu vừa phấn khích. Chỉ thấy nàng liên tục lắc đầu, thở gấp không ngừng. Nàng hận đôi tay mình sao lại yếu ớt như vậy, nếu không nàng đã sớm nắm lấy kẻ mù đường kia rồi dẫn hắn đi vào cái nơi nàng đang chờ đợi.
Lúc này Ngọc Châu chỉ còn biết van xin:
“Mau… vào đi…”
Diệp Thiên Long khí thế bốc cao, nói:
“Nếu muốn thế thì cầu xin như thế đi…”
Ngọc Châu bị dục hỏa thiêu đốt, trong đầu ngoài chuyện đó ra đã sớm không còn điều gì khác. Nay nghe Diệp Thiên Long nói vậy liền van lớn:
“Xin … chủ nhân … ban cho ta … nhục bổng tôn quý … của ngài…”
Dứt lời, Ngọc Châu cật lực nghếch cao kiều đồn. Nhưng toàn thân nàng vô lực nên chỉ có thể khẽ rung động mà thôi. Động thần tiên đã sớm ngập nước. Nước từ trong đã chảy tràn ra ngoài, làm một vùng xung quanh trở nên ướt át, ngập ngụa.
Diệp Thiên Long nâng mỹ đồn đầy đặn của nàng, vươn thẳng eo lưng, chậm rãi đưa tiểu đệ đệ của mình tiến sâu vào chốn nhân gian trinh nguyên của Ngọc Châu. Khi tiểu đệ đệ cứng rắn tiến vào nơi ẩm ướt nóng ấm kia, hắn lập tức cảm giác mình giống như bị vô số vòng tròn thắt chặt lấy, khiến hắn cảm thấy thoải mái dị thường.
“Quả là ‘danh khí’ a!” Diệp Thiên Long kinh ngạc khen ngợi. Trong chốn trăng hoa, loại dị bẩm trời sinh này có một tên gọi rất dễ nghe, đó là ‘Thiên hoàn sáo nguyệt’, là cực phẩm vô cùng hiếm thấy. Trong một vạn nữ nhân chưa chắc đã gặp được một người. Nam tử bình thường nếu như gặp phải nữ nhân thân mang dị bẩm như vậy, căn bản không thể chống cự bao lâu, thông thường sau vài đợt giao kích đã thúc thủ rồi.
Cơn đau phá thân khiến Ngọc Châu tỉnh táo lại một chút. Nàng cảm thấy cái nơi nhỏ bé của nàng muốn vỡ tan. Cảm giác bị công kích bỏng rát khiến nàng sinh ra cảm giác sợ hãi. Hai dòng nước thanh khiết lặng lẽ rỉ ra từ khóe mắt, giống như sự bi thương vì nàng mất đi trinh tiết. Nhưng cảm giác này chỉ là thoáng qua. Rất nhanh sau đó, thần trí của nàng lại bị dục hoả thiêu đốt. Cảm giác kì diệu khi nơi đó bị một vật lấp đầy khiến nàng không khỏi bật thốt. Theo sự chuyển động từ tốn của Diệp Thiên Long, cảm giác kì dị đó càng trở nên cường liệt, Ngọc Châu bắt đầu rên rỉ.
Bị tiểu đệ đệ nóng hổi của Diệp Thiên Long thám hiểm nơi sâu kín nhất, một cảm giác dễ chiu ngứa ngáy tê tê khiến Ngọc Châu cảm thấy cực kỳ sướng khoái. Theo từng đợt trùng xuất trong mật huyệt, khoái cảm ấy lấy nơi đó làm trung tâm, từ từ khuếch tán ra khắp toàn thân nàng.
Diệp Thiên Long bắt đầu thi triển kỹ xảo cao siêu của hắn. Tiểu đệ đệ khi tiến đến nơi sâu nhất trong tiểu huyệt thì bắt đầu xoay tròn, cọ sát lên vách động mềm mại mà ẩm ướt. Tựa như bị cuốn vào vũ điệu hoan ca, thân thể Ngọc Châu run rẩy kích động, mà những thanh âm động nhân cũng bắt đầu thoát ra từ nơi miệng nàng.
Múa may một hồi, tiểu đệ đệ của Diệp Thiên Long dần rút ra phía ngoài, lùi ra đến tận cổng. Trong khi Ngọc Châu còn đang sững sờ tiếc nuối thì tiểu đệ đệ quái ác kia đã bất ngờ quay lại, đánh thẳng đến tận nơi sâu nhất của nàng. Và cứ mỗi lần tiến xuất như vậy, cơ thể mềm mại của Ngọc Châu lại co quắp. Liên tục như thế mười mấy lần, mắt nàng đã trắng dã, toàn thân kịch liệt rung động. Quả thực với kỹ xảo công kích này của Diệp Thiên Long, dù là phụ nhân trải qua trăm trận cũng nuốt không tiêu, nói gì đến nữ hài mới lần đầu nếm trái cấm như nàng.
Diệp Thiên Long cảm thấy nơi tận cùng trong bí động của nàng bắt đầu co chặt, sinh ra cảm giác áp bức cực điểm. Hắn vội ngửa đầu hít vài hơn thật sâu, cố gắng ra lệnh tiểu đệ đệ không được thoái chí đầu hàng, làm xấu hổ bản sắc nam nhi. Hắn biết Ngọc Châu đã sắp thua đến nơi, liền vận một vòng chu thiên, tiểu đệ đệ lại một lần nữa gắng gượng công kích, tê phá động hoa, tiến sâu đến tận nơi tôn nghiêm không thể xâm phạm của nàng.
“A…”Ngọc Châu kêu lên vang vọng, tứ chi như bạch tuộc cuốn chặt lấy Diệp Thiên Long. Diệp Thiên Long biết người trúng “Xuân mộng” bị dược tính là yếu nhược khi đến cao trào cực điểm sẽ tự động giải khai. Đó cũng là ưu thế lớn nhất của “Xuân mộng”, bởi vì lúc này phản ứng mạnh mẽ của nàng mới khiến người ta càng thêm khoái lạc.
Diệp Thiên Long cảm thấy từ điểm thâm sâu nhất trong cơ thể Ngọc Châu bộc phát một lượng âm tinh cự đại, hắn vội vàng hấp thụ điên cuồng. Đúng như sư phụ hắn nói, âm tinh của xử nữ Ám Hắc Nhất Tộc hỗ trợ rất lớn cho thần công của hắn. Diệp Thiên Long lập tức cảm thấy toàn thân thư thái, thần thanh khí sảng. Rất nhiều nơi tắc nghẽn trên cơ thể đã thông suốt rộng mở. Hắn biết công phu của mình đã tiến một bước dài, thành công vượt qua giai đoạn đầu tiên, có thể nói là thay đổi vượt bậc.
Sau khi tiết thân, Ngọc Châu toàn thân mềm nhũn. Nàng hé khóe miệng anh đào, thở dốc ra từng làn hương thơm như lan xạ. Diệp Thiên Long hưng phấn dị thường liên tiếp hôn lên miệng nàng, đưa đầu lưỡi lần sâu khua loạn trong vòm miệng một lần nữa châm lên dục hỏa trong lòng Ngọc Châu, thậm chí lần này càng dữ dội hơn.
Hai tay Ngọc Châu ôm ghì lấy thân hình Diệp Thiên Long, đồi ngực ép trên người hắn không ngừng cọ quẹt.
Lúc này, Diệp Thiên Long cúi đầu, miệng phủ lên một bên nhũ hoa, ngậm lấy nhũ đầu. Chiếc lưỡi linh hoạt quét mạnh lên đầu nhũ đỏ hồng, một tay nắm lấy bên nhũ phong còn lại, nhẹ nắn nhẹ xoa, vân vê không nghỉ.
Lần này Ngọc Châu kích động cơ hồ phát điên, chỉ thấy mái đầu nàng lắc lư dữ dội, mái tóc tán loạn phủ lên sàn giường. Âm thanh kiều mị hừ khẽ qua khe mũi: “Dễ chịu quá… ự … khó chịu quá…” Nàng lúc này không còn phân rõ là thống khoái hay đau khổ, chỉ còn lại một mảng hỗn loạn trong đầu.
Còn tay kia của Diệp Thiên Long cũng không nhàn rỗi, đưa đến ngọc môn của nàng, vuốt ve hai bên bờ ấm thấp mở rộng vừa bị tiểu đệ đệ của hắn công phá.
Ngọc Châu không nhịn nổi mà rên rỉ. Trong sát na nàng cảm thấy cơn tê ngứa trỗi dậy, thèm khát thứ to lớn đang nằm bên trong nơi thâm sâu của nàng công kích thêm lần nữa.
Cùng chuyên mục
Bạn đã xem chưa?